Chương 19

"Bạn đã nhận ra lỗi sai của mình rồi phải không?" Hạ Dịch Thư nhướng mày cười, ra vẻ rộng lượng: "Nếu bạn đã biết sai, chỉ cần bạn dám thừa nhận và thành thật xin lỗi tôi, tôi sẽ tha thứ cho bạn."

Tuy thái độ của Hạ Dịch Thư rất điềm tĩnh khoan dung nhưng Hạ Đình Đình nghe mà tức đến bốc khói. Muốn cô ta cúi đầu xin lỗi cái tên phế vật này ư? Không đời nào!

Cô ta ngẩng cao đầu mà chút do dự nho nhoi trong lòng bởi vì kích động mà tan biến hết: "Nếu cậu đã nói vậy, vậy thì chúng ta cùng nhau đi báo cáo thôi! Để xem cuối cùng ai sẽ là người bị xử phạt!"

Cơ chế quản lý của Học Viện Số Một vô cùng hoàn thiện, học sinh có thể báo cáo bạn học hoặc giáo viên mọi lúc. Chỉ cần có chứng cứ rõ ràng hoặc điều tra ra đúng sự thật đều sẽ được học viện xử lý nghiêm khắc.

Đương nhiên học sinh cũng không được phép tùy tiện sử dụng cơ chế này như một trò đùa, nếu phát hiện ra báo cáo sai sự thật thì người tố cáo sẽ bị xử phạt tương ứng. Nhẹ thì bị cảnh cáo, nặng thì trừ điểm thậm chí nếu nghiêm trọng thậm chí còn bị buộc thôi học.

"Được thôi." Hạ Dịch Thư mỉm cười hết sức điềm tĩnh, hai người cùng nhau hoàn thành thao tác báo cáo.

Hạ Đình Đình trực tiếp tố cáo Hạ Dịch Thư gian lận trong kỳ thi đầu vào mà không cung cấp bất kỳ bằng chứng nào. Còn Hạ Dịch Thư thì lén đính kèm đoạn ghi âm vừa nãy, trong đó Hạ Đình Đình chính miệng nói cậu đã gian lận.

Làm xong mọi thủ tục thì đúng lúc chuông báo vào giờ vang lên, Hạ Dịch Thư nhìn lướt qua thời gian, mỉm cười nói: “Nghe nói Học Viện Số Một xử lý các đơn tố cáo rất nhanh, chắc đợi đến lúc tan học sẽ có kết quả thôi.”

Nói xong, cậu liền ngồi xuống bên cạnh Kiều An một cách bình thản. Tới giờ Hạ Đình Đình mới giật mình cảm thấy bất an nhưng vẫn cô ta vẫn ráng giữ khí thế, hừ lạnh một tiếng rồi ngẩng cao đầu quay về chỗ ngồi của mình.

Suốt những tiết học sau đó, Hạ Đình Đình không tài nào tập trung nổi, ánh mắt cô ta liên tục nhìn chăm chú vào quang não. Những bạn học xung quanh cũng có vẻ rất quan tâm đến sự việc vừa rồi, nên khi tin nhắn thông báo kết quả xử lý được gửi đến, không ít ánh mắt tò mò đổ dồn về phía màn hình của cô ta.

Ngay khoảnh khắc vừa nhìn thấy kết quả, sắc mặt Hạ Đình Đình ngay lập tức trở nên trắng bệch. Cô ta trừng mắt thật lớn nhìn chằm chằm vào dòng chữ trên quang não như thể không thể tin được vào những dòng chữ hiện lên trước mắt, đọc đi đọc lại nhiều lần mà vẫn cảm thấy mơ hồ.

Không thể như thế được!

Không thể được?

Sao lại như thế được cơ chứ...

Trong vài phút ngắn ngủi, tâm trạng Hạ Đình Đình thay đổi liên tục, cuối cùng nặng nề chìm vào trong tĩnh lặng.

Trên màn hình quang não, nội dung lá thư và kết luận gửi cho cô ta hiện rõ rành rành:

[Xin chào bạn học, qua điều tra và xác thực thì học sinh Hạ Dịch Thư – tân sinh viên chuyên ngành phù tạp sư năm nhất của Học Viện Số Một Tinh Cầu Thủ Đô không hề có bất kỳ hành vi gian lận nào trong kỳ thi đầu vào, xin hãy lưu ý.

Do bạn không cung cấp được bất kỳ chứng cứ nào trong quá trình tố cáo, hơn nữa nội dung tố cáo hoàn toàn không đúng với sự thật nên nhà trường quyết định xử lý bạn bằng hình thức cảnh cáo lần đầu.

Lời nhắc nhở thân thiện: Khi số lần bị cảnh cáo của bạn đạt đến 3, bạn sẽ bị trừ 1 điểm học tập.]

Ngay khi Hạ Đình Đình còn đang choáng váng vì kết quả này thì quang não của cô ta lại tiếp tục nhận được một bức thư khác.

Toàn thân run lên, cô ta run rẩy đưa tay mở thư. Nội dung bên trong khiến cả người cô ta càng run dữ dội hơn: [Xin chào bạn học, qua kiểm tra thì bạn có hành vi xúc phạm bạn cùng lớp, bạn sẽ phải chịu hình phạt trừ 0.5 điểm học tập để răn đe.

Lời nhắc nhở thân thiện: Các bạn học nên đối xử thân thiện với nhau, tuyệt đối không được tùy tiện công kích người khác khi không có các bằng chứng xác thực.]

0.5 điểm học tập!

Vì chuyện này mà cô ta bị trừ mất 0.5 điểm học tập ư??

Hạ Đình Đình vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, l*иg ngực phập phồng và toàn thân run rẩy. Nhưng cô ta cũng chỉ có thể cố gắng đè nén cơn giận đang bùng cháy trong lòng, cô ta đã bị trừ 0.5 điểm học tập rồi, nếu cô ta tiếp tục gây chuyện thì người thiệt thòi chắc chắn sẽ vẫn chỉ là cô ta!

Thế nhưng đúng lúc này, Hạ Dịch Thư lại đột nhiên quay đầu liếc nhìn cô ta, ánh mắt chạm phải đôi mắt đang tràn đầy tức giận và bối rối của cô ta mà khoé miệng lại cong lên và nở nụ cười.

Nụ cười đó thoạt nhìn rất đỗi bình thường nhưng trong mắt Hạ Đình Đình lại giống như một lưỡi dao lạnh lẽo sáng loáng, cười nhạo, châm biếm và đâm thẳng vào lòng cô ta. Chính giây phút đó, cô ta cuối cùng cũng hiểu ra rằng tất cả những chuyện vừa rồi đều chỉ là cái bẫy do Hạ Dịch Thư cố ý giăng ra mà thôi!

Một tiếng ầm vang lên trong đầu Hạ Đình Đình như thể có thứ gì đó nổ tung, lý trí và khả năng kiểm soát cảm xúc hoàn toàn sụp đổ.