Chương 17

Kiều An trông rất nhút nhát, ngay cả khi chỉ còn hai người cũng vẫn còn chút rụt rè: “Tớ cũng là tân sinh khoa phù chú, tớ... tớ cũng rất vui khi gặp được cậu.”

“Vậy thì thật là trùng hợp.” Hạ Dịch Thư nhìn hai cánh cửa đối diện cửa ra vào: “Theo sắp xếp của thầy trợ lý, cậu ở phòng số một và tớ ở phòng số hai.”

“Đúng... đúng vậy.” Kiều An gật đầu.

Nhận ra sự rụt rè của Kiều An, Hạ Dịch Thư cũng không nói nhiều mà chỉ chào tạm biệt rồi mỗi người về phòng của mình.

Không giống với những sinh viên khác thường mang theo rất nhiều đồ đạc nên phải mất nhiều thời gian để sắp xếp nhưng Hạ Dịch Thư chỉ có một chiếc ba lô nhỏ bên trong là vài bộ quần áo mới mua trong ba ngày qua và một số đồ dùng thường ngày.

Tiền thuê ký túc của Học Viện Số Một là 300 điểm tín dụng mỗi tháng, giá rất hợp lý và tài liệu cơ bản để học đều có thể tải miễn phí trên mạng nội bộ trường không tốn thêm chi phí nên khoản tốn kém nhất của Hạ Dịch Thư lại là ăn uống và sinh hoạt hằng ngày.

Tuy nhiên, hiện giờ trong tay cậu còn chưa tới 5000 điểm tín dụng dù có tiết kiệm thế nào cũng sẽ nhanh chóng tiêu hết, vậy nên việc tìm nguồn thu nhập ổn định là điều cần thiết.

Hạ Dịch Thư khẽ thở dài, nhưng hiện giờ cậu vừa mới nhập học những nghi vấn và phán đoán trong lòng vẫn chưa được giải đáp, có nhiều chuyện không thể nóng vội nên cứ chờ thêm đã.

Vì không có việc gì để làm nên tối hôm đó Hạ Dịch Thư đi ngủ từ sớm.

Bởi vậy sáng hôm sau cậu dậy rất sớm, không ngờ vừa ra khỏi phòng thì thấy Kiều An mở cửa ngoài và có vẻ như đang chuẩn bị ra ngoài.

Thân là bạn cùng phòng, Hạ Dịch Thư lễ phép chào hỏi: “Cậu định ra ngoài sớm vậy sao?”

Lập tức Kiều An ngại ngùng cười nhưng so với tối qua thì nói năng có phần lưu loát hơn: “Ừ, tớ muốn đến lớp học sớm để xem qua, tớ vẫn chưa quen thuộc với môi trường ở đây.”

“Vậy à, tốt đấy chứ.” Hạ Dịch Thư mỉm cười gật đầu.

Kiều An liếc cậu một cái thật nhanh rồi lấy hết can đảm hỏi: “Cậu có cần tớ đợi rồi cùng đi không?”

“Không cần đâu.” Hạ Dịch Thư vốn không phải kiểu người thích bám sát người khác cũng không cần ai phải chiều mình, nhưng sau khi từ chối thì cậu thấy rõ ràng ánh mắt Kiều An có phần tối đi, có vẻ cậu bạn mới này tuy rụt rè nhưng lại rất muốn kết bạn. Nghĩ vậy, Hạ Dịch Thư liền bổ sung: “Chắc chúng ta học cùng phòng vậy có thể phiền cậu giữ cho mình một chỗ được không?”

"Được rồi, tớ chắc chắn sẽ giữ chỗ đẹp cho cậu!" Giọng nói hào hứng của Kiều An vang lên ngay lập tức.

Nói cứ như thể đây là một nhiệm vụ quan trọng lắm vậy khiến Hạ Dịch Thư cảm thấy buồn cười, cậu vẫy tay chào tạm biệt Kiều An.

Sau khi rửa mặt xong, Hạ Dịch Thư đi đến nhà ăn gần đó ăn bữa sáng đơn giản rồi mới chậm rãi bước lên phi thuyền công cộng của học viện để đến lớp. Khi cậu đến nơi, phòng học rộng lớn gần như đã chật kín người.

Ánh mắt Hạ Dịch Thư lướt qua một lượt liền thấy Kiều An đang ngồi ở hàng ghế đầu và nhẹ nhàng vẫy tay với cậu. Xem ra quyết định nhất thời khi nãy của mình quả thật rất sáng suốt, nếu không chắc chắn sẽ không có được chỗ ngồi tốt như vậy.

Hạ Dịch Thư điềm tĩnh nhấc chân bước đến chỗ trống bên cạnh Kiều An mà không hề nhận ra rằng, ở phía đối diện Hạ Đình Đình đang trừng mắt nhìn mình như thấy quỷ hiện hình.

Không thể nào như vậy được!

Cái tên phế vật Hạ Dịch Thư sao có thể xuất hiện ở đây được??

Hạ Đình Đình dường như không thể nào tin được vào mắt mình, nhưng người đó lại sống sờ sờ đứng trước mặt nên không thể nào nhận nhầm được!

Nếu Hạ Dịch Thư xuất hiện ở đây, vậy chẳng phải điều đó có nghĩa là cậu ta cũng giống như mình, được nhận vào chuyên ngành phù tạp của Học Viện Số Một?

Nhưng với tư chất của cậu ta, điều đó hoàn toàn không thể nào xảy ra!

Lúc này, trong đầu Hạ Đình Đình rối loạn hệt như một mớ bòng bong, dù nghĩ thế nào cũng không tin được việc cái tên phế vật đó được nhận vào Học Viện Số Một là sự thật. Nhưng nếu không trúng tuyển thì tại sao cậu ta lại có thể xuất hiện ở đây kia chứ?

Hai chuyện này hoàn toàn mâu thuẫn nhau!

Thấy Hạ Dịch Thư chuẩn bị ngồi xuống, vả lại giờ học cũng sắp sửa bắt đầu nên Hạ Đình Đình không nhịn được nữa mà bật ngay dậy vừa gọi to tên Hạ Dịch Thư vừa bước nhanh đến chỗ cậu vẻ mặt hầm hầm.

Hạ Dịch Thư biết Hạ Đình Đình cũng học ngành này nhưng lại không ngờ rằng trong tình cảnh mà cả hai đã cắt đứt mọi liên hệ thì Hạ Đình Đình vẫn chủ động lại gần, hay là vì chuyện 5000 điểm tín dụng?

Tuy rằng trong lòng cậu đang có suy nghĩ đó nhưng vẻ mặt Hạ Dịch Thư vẫn rất bình thản ngẩng đầu nhìn cô ta, lễ độ hỏi: "Xin hỏi bạn học này có chuyện gì sao?"