Chương 26: Dạy tôi đi!

Trong game sẽ có cảm giác tay áo tung bay, nhưng lúc này Bạch Lạc chỉ cảm thấy phiền phức, mặc tay áo như vậy có thể đánh quái được không? Ờm, đánh rùa cũng sẽ dính lòng trắng trứng.

Nhìn ống tay áo rộng thùng thình suy nghĩ một lúc, Bạch Lạc quấn từng vòng từng vòng cùng với ống tay áo lên cánh tay phải bằng khăn vải, ống tay áo rộng thùng thình bị buộc lại như vậy, hành động cũng thuận tiện hơn.

Nhìn đôi giày vải kiểu cổ còn lại trên đất, lại nhìn dải lụa buộc chân cấp 10, Bạch Lạc trực tiếp đổi đôi giày vải cấp 1 vào ô trang bị, còn dải lụa buộc chân thì được lấy ra.

Dải lụa buộc chân, đây là hai dải lụa, đúng như tên gọi, là để buộc ở chân, không chút do dự, Bạch Lạc dùng hai dải lụa này buộc ống tay áo rộng bên trái lại.

Được rồi, mọi thứ đã xong, phủi tay, Bạch Lạc đã hoàn thành xong xuôi, tuy rằng hình tượng hiện giờ của cô có thể rất kỳ quặc, nhưng ít nhất trong túi đồ của cô bây giờ chỉ còn 15 ô vật phẩm, hơn nữa bộ trang phục này không chỉ che đi vết máu trên ngực áo ban đầu mà hành động cũng không còn phiền phức nữa.

Trang bị pháp trượng cấp 10, tay cầm Gậy gỗ cứng dài 1 mét, Bạch Lạc đầy mong đợi thầm niệm “Giao diện nhân vật”.

Bạch Lạc cấp 10

Máu: 850/850

Ma pháp: 277/277

Kinh nghiệm: 832/5173

Thể lực: 453/455

Sát thương vật lý: 134

Phòng ngự vật lý: 245

Sát thương phép: 219

Phòng ngự phép: 178

Cường độ trị liệu: 16

Phạm vi tấn công phép: 350m

Sau khi nhìn thấy thuộc tính tăng mạnh của bản thân, Bạch Lạc sáng mắt lên, trong lòng dâng lên một niềm hưng phấn không thể diễn tả, thuộc tính này cho thấy, cho dù cô buộc trang bị lung tung lên người như vậy, thuộc tính phụ của trang bị vẫn được cộng vào thuộc tính của bản thân cô.

Nếu cô mặc khoảng 10 bộ trang bị cấp 10 trên người thì sao?

Nghĩ đến đây, Bạch Lạc chỉ cảm thấy mình đúng là đồ con lợn! Cô đúng là ngu chết đi được!

Lúc này Bạch Lạc chỉ muốn nói: [Ngày xưa, có vô số NPC truyền thụ kỹ năng đặc biệt đứng trước mặt tôi, tôi đã không trân trọng, đợi đến khi tôi đến thế giới này mới hối hận không kịp, chuyện đau khổ nhất trên đời này không gì hơn thế... Nếu ông trời có thể cho tôi một cơ hội làm lại, tôi sẽ nói với các NPC đó ba chữ: “Dạy tôi đi!” Nếu phải thêm một số lượng cho những kỹ năng đặc biệt này, tôi hy vọng là... tất cả!].

Mang theo một phần vạn may mắn, Bạch Lạc thầm niệm “Kỹ năng đặc biệt”.