Chương 22: Kí©h thí©ɧ thật đấy!

Lăng Miểu nuốt nước bọt.

Giờ mà buộc cổ tự treo lên thì còn kịp không?

Vυ"t!

Ngay lúc đó, một luồng kiếm khí màu bạch kim chém ngang qua trước mặt nàng, sát khí bị xé tan, đám quỷ tu cũng bị ép phải lui vài bước.

Người ra tay lại chính là... tân nương trong kiệu.

"…"

Lão đại quỷ tu nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ muốn gục xuống chết quách cho xong.

Một đứa ăn mày nhặt đại ngoài đường lại phá được trận pháp của hắn, một phụ nữ tùy tiện bắt về làm vật tế hóa ra là tu sĩ, hơn nữa... hắn còn nhìn không thấu tu vi của nàng ta!

Má nó, vận khí kiểu gì vậy!

Lăng Miểu vừa thoát chết, chưa kịp thở ra đã bị người ta túm cổ áo, ném một cái "bốp" sang chỗ của Huyền Tứ.

"Ngươi trông chừng con bé."

Vừa dứt lời, Thương Ngô đã phi thân lên nghênh chiến với Quỷ Vương, hai bên lập tức lao vào giao đấu.

Sát khí và linh khí va chạm, cả gian phòng rung lắc như sắp sập đến nơi.

Bị ném về bên cạnh tên "hầu gái" Lăng Miểu máy móc chớp chớp mắt.

Nghe giọng tân nương vừa rồi... rõ ràng là đàn ông mà!

Kí©h thí©ɧ thật đấy!

Nhưng giờ là lúc sinh tử lằn ranh, không phải lúc nghĩ mấy chuyện vớ vẩn này. Nàng ngẩng đầu, tràn đầy kỳ vọng nhìn về phía vị "hầu gái" đang tô son trát phấn dày như tường thành, mong chờ được bảo vệ.

Vừa rồi tân nương nói "Ngươi trông chừng con bé", rõ ràng là không nói với nàng!

“Nhìn ta làm gì?”

"Hầu gái" phạch một cái bung cây quạt phấn kim, che nửa bên mặt.

Dưới lớp phấn mắt dày cộm, đôi mắt phượng hẹp dài ánh lên vẻ kiêu ngạo.

“Ta chỉ có nhan sắc, không cứu được ngươi đâu.”

Lăng Miểu: "…"

Kí©h thí©ɧ thật sự!

"Con ăn mày kia, đi chết đi!"

Vài tên quỷ tu vì không chen được vào trận chiến ở tế đàn, quay đầu giận cá chém thớt, trực tiếp dồn hết hỏa lực về phía Lăng Miểu, kẻ đã phá hỏng pháp trận của bọn chúng.

Dẫn đầu là tên quỷ tu lão đại, cả bốn tên đồng loạt rút kiếm, lao thẳng về phía nàng.

Không kịp nghĩ nhiều, cũng chẳng còn thời gian tháo vòng trấn lực, Lăng Miểu vội vàng nhảy nhót né đòn, đồng thời còn phải kéo theo "hầu gái" chỉ có nhan sắc chứ không có thực lực.

Lăng Miểu tránh được một đường kiếm ngang của lão đại, tiện tay nắm lấy vạt váy của "hầu gái", lôi người ta lùi về sau mấy bước.

"Hầu gái": "…"

Lại tránh thêm hai chiêu của quỷ tu, nàng vô tình giẫm lên tà váy rộng thùng thình của đối phương, trượt chân một cái, làm một tên té nhào.

"Hầu gái": "…"

Cuối cùng Lăng Miểu bị bốn tên quỷ tu rượt quanh "hầu gái", chơi một màn "Tần Vương quanh cột".

"Hầu gái": "…"