Người đời vẫn truyền nhau rằng: “Thà chữa mười nam nhân, còn hơn chữa một phụ nữ.” Ngay cả nữ quyến của gia tộc quyền quý như nhà họ Trình ở Kim Lăng cũng không nằm ngoài lệ ấy. Chỉ vì lễ nghi nam nữ …
Người đời vẫn truyền nhau rằng: “Thà chữa mười nam nhân, còn hơn chữa một phụ nữ.”
Ngay cả nữ quyến của gia tộc quyền quý như nhà họ Trình ở Kim Lăng cũng không nằm ngoài lệ ấy.
Chỉ vì lễ nghi nam nữ phân biệt nghiêm ngặt, nữ nhân muốn khám bệnh phải mời nam đại phu, nhưng lại phải ngồi sau rèm để chồng thay mình nói tình trạng bệnh, cho nên bốc thuốc nhưng không đúng bệnh.
Nghe nói vùng Tam Ngô có nhiều nữ y, nhà họ Trình bèn mời mấy vị nữ y đến khám. Đại phu nhân có hai cô con gái bị rối loạn kinh nguyệt, bản thân bà cũng mắc bệnh phụ nữ. Nhị phu nhân thì có chứng bệnh khó nói. Tam phu nhân thì lâu ngày chưa có thai…
Vì vậy, cả ba vị phu nhân đều nhắm vào Từ Diệu Chân – người giỏi nhất về phụ khoa.
Diệu Chân vốn xuất thân từ một gia đình nhỏ ở Tô Châu, không phải dòng dõi y học danh tiếng. Trong nhóm nữ y, nàng vẫn luôn kín đáo, không nổi bật. Vậy mà chỉ trong chớp mắt lại bị ba vị phu nhân tranh giành tới tấp, khiến nàng không khỏi rợn tóc gáy.
"Các vị phu nhân, tha cho ta một con đường sống!"
Lưu ý khi đọc:
1. Đây là tiểu thuyết hư cấu lấy bối cảnh Minh triều, Đại Minh là triều đại bịa ra, không phải triều đại lịch sử. Tác phẩm chỉ tham khảo phong tục thời Minh, không liên quan đến sự kiện hay nhân vật có thật. Mọi chi tiết đều phục vụ cho cốt truyện, xin đừng quá soi xét.
2. Kiến thức y học tham khảo từ nhiều sách. Tuy nhiên, các phương pháp y thuật trong truyện chỉ mang tính tham khảo, không nên tin hoàn toàn. Nếu có bệnh, hãy đi khám kịp thời.
3. Truyện thuộc thể loại chậm nhiệt, lấy bối cảnh nông thôn và kinh thương, tiết tấu nhẹ nhàng, đều đặn.
Hệ thống khoa cử thời phong kiến Trung Quốc gồm nhiều cấp độ, mỗi cấp phản ánh một bước tiến trên con đường học vấn và làm quan.
Thi Phủ là kỳ thi đầu tiên, tổ chức tại phủ địa phương. Người vượt qua được gọi là đồng sinh. Đây là học vị sơ khởi, chưa đủ để ra làm quan nhưng là bước đầu tiên trong hành trình khoa cử.
Thi Viện là kỳ thi tiếp theo, tổ chức tại học viện. Người đỗ được gọi là tú tài. Họ có thể dạy học, nhận lương thực từ học trò, hoặc tiếp tục thi lên.
Bạt cống là hình thức tuyển chọn đặc biệt dành cho những tú tài xuất sắc. Người được chọn gọi là cống sinh, có thể được tiến cử đi làm quan.
Thi Hương là kỳ thi cấp tỉnh, tổ chức ba năm một lần. Người đỗ được gọi là cử nhân.
Thi Hội là kỳ thi cấp trung ương, dành cho các cử nhân. Người đỗ được gọi là tiến sĩ, đủ điều kiện để được bổ nhiệm làm quan chính thức.
Thi Điện là kỳ thi cuối cùng, tổ chức trước mặt hoàng đế. Từ đây chọn ra ba người đứng đầu: Trạng nguyên, Bảng nhãn và Thám hoa.