Đám đàn em rất biết cách nhìn mặt đoán ý, bọn họ thấy đại ca có vẻ thân với tên lập dị kia, cũng cắn răng cắn cỏ mời hắn "vinh dự" được đi vệ sinh chung với cả đám.
"Ê, tên ẻo lả, đi vệ sinh không?" Người nói là một nam sinh cao gần mét tám, da sạm đen, khi nói chuyện còn tỏ vẻ côn đồ.
Ngay lập tức cậu ta bị Lâm Dương Kì bụp cho một cái vì tội ăn nói hỗn hào, ai đời đám con trai đi vệ sinh lại rủ theo một đứa con gái chứ.
Ông gọi công an tóm hết bọn bay bây giờ!
Không đợi Lâm Dương Kì lên tiếng, Hứa Minh Khôi đã đứng dậy đi về phía bọn học trước con mắt ngỡ ngàng của cậu.
Hai người cứ vậy mà đi song song.
Lâm Dương Kì thấy có cái gì đấy không đúng nhưng chả hiểu sao chân vẫn bước đi.
Cho đến khi cả đám đều bước vào nhà vệ sinh, cậu mới bừng tỉnh, vội vàng định đẩy em gái bé nhỏ ra khỏi đây.
Người con gái trong sáng như thế không thể bị đám nam sinh thối tha này vấy bẩn được.
Nhưng không đợi cậu đẩy, "em gái nhỏ" đã cởi cúc quần, Lâm Dương Kì hoảng muốn chết, vội chạy lại định che chắn thì nhìn thấy thứ "em gái nhỏ đang cầm trên tay.
Ôi duma, sao em gái nhỏ lại có ch*m vậy!
Hứa Minh Khôi nhìn Lâm Dương Kì với khuôn mặt sốc không nói lên lời đang nhìn chằm chằm xuống phía dưới của mình thì ngại ngùng đẩy đẩy vai cậu: "Dương Kì à, cậu có thể quay sang chỗ khác không, cậu nhìn chằm chằm vậy tớ có chút không đi được."
Đám đàn em thấy đại ca cứ nhìn chằm chằm cái đấy của người ta, như chợt hiểu ra, bọn họ nghĩ đại ca đây là thấy cái của tên ẻo lả kia to hơn của mình lên bị tổn thương lòng tự trọng đây mà.
Vì vậy bọn họ liền xúm lại, khen lấy khen để, thiếu điều muốn moi tiểu Kì ra mà cho vào viện bảo tàng.
Còn Lâm Dương Kì sau khi nhận được cú sốc quá lớn, đến tận khi tan học cũng chưa nói được câu nào.
Trời ơi, hình tượng em gái nhà bên bé nhỏ, dịu dàng trong sáng vậy mà tan tành ngay trước mắt cậu, cú sốc này còn lớn hơn cả việc bị lão sếp lừa bán nữa.
Hứa Minh Khôi thấy nam sinh như ánh mặt trời kia, không hiểu sao sau khi đi vệ sinh với hắn thì không để ý đến hắn nữa.
Nghe đám người hay đi cùng cậu nói, Hứa Minh Khôi tự cho rằng bản thân đã vô tình đả thương lòng tự trọng của cậu.
Lúc thấy Lâm Dương Kì thất thần, như một cái xác không hồn mà thu dọn sách vở thì vội vàng xum xoe nịnh nọt: "Dương Kì, hôm nay cậu có muốn sang nhà tôi chơi không, bà nội tôi làm bánh rất ngon."
Thấy người bên cạnh không phản ứng gì, hắn lại càng cuống hơn, thậm chí còn bắt đầu sỉ nhục tiểu Khôi.
Nói rằng nó không có tí tiền đồ nào, chẳng qua nhìn to lớn thế thôi chứ không dùng được, chỉ có tiểu Kì của cậu là oai phong lẫm liệt, không hổ danh là tiểu Kì của trùm trường.
Lâm Dương Kì: ...
Đại ca à, lời như vậy mà ngài cũng nói được, ngài không sợ nó thực sự nghe thấy mà đình công luôn à.
Thấy người kia có vẻ ăn năn hối lỗi, cậu ngược lại cảm thấy bản thân mình mới là người quá đáng.
Ngay từ đầu người ta cũng chẳng nhận bản thân là nữ, chỉ có cậu không những nhận sai giới tính của người ta, bây giờ biết sự thật lại còn giận ngược lại.
Thôi, dù gì cũng hứa bảo vệ em gái nhỏ, mà giờ em gái không còn nữa, coi như cậu có thêm một người em trai vậy.
Bời vì đám học sinh hư kia, chỉ cần thấy cậu không vừa lòng một ai đó thì lập tức sẽ chơi trò cô lập bắt nạt.
Cho đến khi ông đây biến cả đám đấy thành học sinh ngoan, ông đây nhất định bảo vệ em trai nhỏ chu toàn!
Tự trấn an bản thân xong, Lâm Dương Kì lại khoác vai Hứa Minh Khôi đi về, làm cho hắn rất vui vẻ, liên tục hỏi cậu không giận nữa sao, nếu không phải cậu luôn miệng nói không giận, có lẽ người nào đó thật sự sẽ đem ch*m của bản thân ra cho tùy cậu xử lý.
Thôi bỏ qua câu chuyện ch*m cò đi, điều quan trọng thứ hai đến rồi đây...
"Lâm Dương Kì!" Giọng nói đầy nội lực vang lên khiến cả khu tập thể rung chuyển.
"Dạ, con đây, con đây." Lâm Dương Kì nghe thấy tiếng gọi liền lập tức rùng mình, không biết má mì đại nhân lại phát hiện ra lỗi lầm gì của cậu rồi nữa.
"Mày mang cái dạ của mày về đây!" Bà vừa nói xong đã thấy bóng dáng lén lút của người nào đấy đang nhẹ nhàng chuẩn bị chuồn về phòng.
"Còn dám chạy, nói mau, thuốc lá này ở đâu ra? Giỏi rồi nhỉ, mới mấy tuổi đầu bày đặt hút thuốc. Hôm trước bà Tám còn sang nhà mắng vốn, nói mày không những hút thuốc còn đua xe, còn đi bắt nạt bạn học đúng không." Mẹ của Lâm Dương Kì - bà Cao Quế Lan, một tay xách tai cậu một tai vớ lấy cái móc vụt tới tấp vào cái mông tròn trịa ấy.
Đúng lúc này bố của cậu ông Lâm Đại Tráng cũng trở về, thấy hai mẹ con, người cha vĩ đại ấy liền lấy điện thoại ra giả bộ có sếp gọi định chuồn đi luôn, lại bị một tiếng hét của vợ iu mà quay lại.
"Em này, có gì từ từ nói, sao lại lấy móc đánh con như thế."
Lâm Dương Kì nhìn người cha này cảm thấy tình cảm đong đây iu thương, đúng là tình cha ấm áp như núi Thái Sơn, cho đến khi ông Lâm Đại Tráng rút cái thắt lưng ra đưa cho vợ: "Đây em lấy cái này này, quật đau mà không hằn vào tay."
Lâm Dương Kì: ...
Toii xin rút lại lời nói, đây đúng là tình cha ấm áp như nồi nước sôi!
"Anh còn cười, anh cũng quỳ xuống cho tôi." Bà Cao Quế Lan, giật lấy cái thắt lưng, tiện tay vụt cho ông một cái, bắt cả hai cha con ra góc nhà quỳ.
Lâm Dương Kì nhìn người cha đáng kính của cậu cũng đang phải vừa quỳ vừa giơ hai tay lên đầu mà thầm hả dạ.
"Anh xem anh dạy con anh ra cái dạng gì rồi đây? Muốn làm giang hồ à? Anh em xã hội à? Trông có khác gì mấy thằng đầu đường xó chợ không? Mới tí tuổi đầu đã hút thuốc đua xe, anh không những không ngăn cản còn bao che cho nó."
"Em nói gì nặng vậy, anh chỉ mún con đi theo con đường làm đại ca xã hội đen của anh thui mà." Nói rồi lại quay sang cậu với vẻ hài lòng: "Biết hút thuốc mới là đàn ông chứ, đúng là con trai của ta, há há há."
Vừa dứt câu cả hai cha con đều ăn liên hoàn chưởng của mẹ, bị phạt tối chỉ được ăn một bát cơm, còn phải vừa ăn vừa đọc Năm điều Bác Hồ dạy.
Đến tối khi tắm chung, ông Lâm Đại Tráng còn thầm khen con trai giỏi lắm, tiếp bước ước mơ giang dở của cha hồi trẻ.
Nhắc lại mới nhớ, hồi đấy ông Lâm Đại Tráng là thanh niên ăn chơi lêu lổng có tiếng ở vùng, nhưng chưa kịp lộng lành được bao lâu, bà Cao Quế Lan, thanh mai trúc mã từ bé đi học xa nhà trở về.
Vì vậy ở đâu có tụ tập ở đấy mọi người sẽ nghe thấy tiếng kêu thất thanh cùng tiếng roi vang lên vun vυ"t.
Nhưng ai bảo ông Lâm Đại Tráng lại iu vô cùng bà Cao Quế Lan, dù bị đánh cho bầm dập nhưng vẫn nhất quyết lấy bà làm vợ.
Thế nên giờ ngoài ông Lâm Đại Tráng bị ăn đánh thì kèm theo đứa con trai được ông đào tạo thành giang hồ cũng bị ăn đánh chung.
Lâm Dương Kì nghe ông thao thao bất tuyệt thì tỏ ra ghét bỏ, cậu còn giảng lại đạo lý cho chính cha ruột của mình, thậm chí còn lập lời thề son sắt sẽ bỏ hết thói hư tật xấu để trở thành con ngoan trò giỏi.
Ông Lâm Đại Tráng tỏ ra rất sốc, liền tục nói đồ phản bội rồi đuổi cậu ra khỏi phòng tắm.
Huhu, con trai không theo nghiệp làm đại ca, vậy mấy bí quyết của ông sau này phải truyền lại cho ai đây!!!