Chương 28

Tô Uyển Nguyệt suy nghĩ một lát rồi mỉm cười gật đầu: "Cũng được."

Vương phi và Thất Công chúa muốn ra phủ, quản gia cho người sắp xếp xe ngựa và thị vệ, đồng thời sai người đi bẩm báo với Điện hạ một tiếng.

Xe ngựa được làm bằng gỗ thông, vẻ ngoài hoa lệ, hai bên sườn xe có treo túi thơm trang trí. Quản gia mang tới một chiếc ghế đẩu, Thất Công chúa bước lên trước rồi kéo Tô Uyển Nguyệt lên theo.

Rèm xe vừa buông xuống, bên trong chỉ còn lại Tô Uyển Nguyệt và Thất Công chúa. Trên bàn bày vài món điểm tâm tinh xảo, đủ màu sắc, trông vô cùng đẹp mắt. Trên bàn trà còn bày đủ cầm kỳ thư họa và các món đồ cổ.

Thất Công chúa lén liếc nhìn Tô Uyển Nguyệt một cái, rồi bỗng thu lại nụ cười tinh nghịch, giọng điệu trở nên nghiêm túc: "Tẩu tẩu, tẩu thấy ca ca là người thế nào?"

Tim Tô Uyển Nguyệt thắt lại, tuy không hiểu vì sao Thất Công chúa lại hỏi vậy nhưng nụ cười trên môi vẫn không đổi: "Điện hạ là người tốt."

Thật lòng mà nói, năng lực của Tiêu Ngự quả thực xuất chúng, tâm tư lại sâu không lường được. Những gì Tô Uyển Nguyệt biết về hắn cũng chỉ là "thầy bói xem voi" mà thôi, cho dù trước mặt nàng, Tiêu Ngự luôn tỏ ra rất dịu dàng, ấm áp và rất chu đáo.

"Ấy, tẩu tẩu, tẩu biết là ta không có ý đó mà. Ta muốn hỏi là, tẩu có hài lòng với phu quân là ca ca không?"

Cũng như Tô Uyển Nguyệt cảm thấy rất hợp duyên với Thất Công chúa, nàng ấy cũng thấy rất hợp tính với vị tẩu tẩu này. Vì vậy, nàng ấy rất mong tẩu tẩu và ca ca có thể cử án tề mi, yêu thương nhau đến bạc đầu.

Tô Uyển Nguyệt khẽ cụp mắt, sau một hồi đấu tranh nội tâm, nàng mới kéo khóe môi thành một nụ cười dịu dàng rồi đáp: "Hài lòng."

Tuy tình tính Thất Công chúa tinh nghịch nhưng nàng ấy không ngốc. Biểu cảm này của tẩu tẩu rõ ràng là không hài lòng cho lắm.

Có điều cũng phải, hôn sự của ca ca và tẩu tẩu vốn là vì giao hảo hai nước, trước khi thành hôn, hai người họ vốn chẳng hề quen biết. Xem ra tình cảm giữa ca ca và tẩu tẩu vẫn cần thêm thời gian bồi đắp, Thất Công chúa thầm thở dài trong lòng.

Xe ngựa của phủ Thành Vương dừng lại dưới bóng cây trước một tiệm cầm đồ. Tiệm cầm đồ này là sản nghiệp thuộc quyền sở hữu của phủ Thành Vương. Phố xá người đi lại như mắc cửi, đây là lần đầu tiên Tô Uyển Nguyệt được dạo chơi trên đường phố Kinh thành của Bắc Ly.

Nhưng Thất Công chúa không định đưa Tô Uyển Nguyệt vào tiệm cầm đồ, mà dẫn nàng đến trà lâu ngay bên cạnh. Tiểu nhị thấy hai vị cô nương bước vào, vội gật đầu đon đả rồi khom lưng dẫn họ lên lầu ba: "Khách quý tới rồi, mau dâng trà!"

Thất Công chúa là khách quen của trà lâu này nên biết rõ chỗ nào có cảnh đẹp nhất. Nhã phòng của họ vừa thanh lịch vừa yên tĩnh, trong phòng còn đốt đàn hương. Chỉ cần đẩy cửa sổ ra là có thể nhìn thấy thanh lâu lớn nhất Kinh thành, Bách Hoa lâu. Nghe nói chủ nhân đứng sau Bách Hoa lâu là người trong Hoàng thất, nhưng cụ thể là ai thì không ai biết rõ.

Lầu hai và lầu ba của trà lâu là nơi khách uống trà nghỉ ngơi, còn lầu một là đại sảnh với một đài trống lớn, nơi người kể chuyện kể sách. Dưới đài trống, rất nhiều bá tánh vây quanh, vừa nhâm nhi trà vừa nghe người kể chuyện thao thao bất tuyệt kể những chuyện thú vị trong Kinh thành, vô cùng thoải mái.

Năm nay là Định Nguyên thứ tư. Nếu nói đến sự kiện lớn nhất Kinh thành năm nay, thì đó chính là Thành Vương Điện hạ nghênh thú Vị Ương Công Chúa của Nam Quỳnh làm chính phi.

Người kể chuyện mặc một bộ y phục vải màu xám, vừa vuốt râu vừa ra vẻ bí hiểm nói: "Hiện giờ, cửu châu trong thiên hạ, Hoàng triều Nam Quỳnh và Bắc Ly có cục diện ổn định nhất, binh lực hai nước… Nếu không thì làm sao có thể đạt được mối nhân duyên tốt đẹp giữa Thành Vương Điện hạ và Vị Ương Công Chúa của Nam Quỳnh chứ?"