- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 26
Thịnh Hoa
Chương 26
Sau một nén nhang, Tiêu Ngự bước ra từ phòng tắm. Cầm Nhi vội vàng đỡ Tô Uyển Nguyệt đi tắm. Lúc trở ra, nàng mặc một chiếc váy lụa mỏng màu hồng phấn, thân hình uyển chuyển tựa đóa phù dung mới nở.
Tiêu Ngự đang đọc “sách Trị Quốc”, thấy nàng bước ra thì tiện tay ném sách sang một bên rồi thổi tắt nến.
Hương thơm thanh nhã trên người nàng quẩn quanh chóp mũi Tiêu Ngự. Hắn vươn tay kéo nàng vào lòng, thân hình mảnh mai của Tô Uyển Nguyệt thoáng cứng đờ rồi nhanh chóng thả lỏng.
Cánh tay dài của Tiêu Ngự siết lấy eo nàng, hắn cúi đầu, hơi thở nóng rực phả vào gáy Tô Uyển Nguyệt.
Trong phòng tối om, Tiêu Ngự không nhìn rõ vẻ mặt của nàng nhưng có thể cảm nhận được sự căng thẳng của nàng qua hơi thở có phần gấp gáp. Khóe môi Tiêu Ngự cong lên, đầu ngón tay dịu dàng vuốt ve vành tai nàng như thể đang kề má áp tai: "Vẫn chưa quen sao?"
Thân thể Tô Uyển Nguyệt cứng lại, lưng toát một lớp mồ hôi: "Thϊếp chỉ hơi căng thẳng thôi."
Căng thẳng…
Tiêu Ngự không nói gì về câu trả lời này. Hắn vừa xoa nắn vành tai nhỏ nhắn của nàng, vừa ngậm lấy đôi môi mềm mại, chiếc lưỡi dài luồn vào trong, mυ"ŧ lấy vị ngọt và hương thơm giữa đôi môi nàng.
Trong phòng đốt một loại trầm hương thoang thoảng, đầu óc Tô Uyển Nguyệt dần trở nên mơ màng, nàng ưm lên một tiếng rồi khẽ đẩy người Tiêu Ngự ra, toàn thân nóng ran.
Lúc này, sao nam tử có thể buông tha cho nàng được? Ngón tay hắn khẽ lẩy một cái, chiếc váy lụa mỏng trên người nàng bị xé toạc, để lộ ra làn da mịn màng như tuyết. Cảm giác lành lạnh khiến da nàng ửng lên một màu hồng phấn.
Đôi môi mỏng của nam tử hôn dọc xuống cổ nàng, rồi đến ngực, bụng dưới, không bỏ sót một nơi nào. Đôi mắt hạnh của Tô Uyển Nguyệt trở nên mơ màng, l*иg ngực phập phồng dữ dội, hơi thở hổn hển.
Lúc này, hắn mới ung dung thưởng thức mỹ vị của đêm nay.
Hắn lại cúi đầu ngậm lấy môi nàng, đầu ngón tay dịu dàng mà mạnh mẽ xoa nắn cặp mông căng tròn. Một lúc lâu sau, hắn đan mười ngón tay mình vào tay nàng, hạ thân gắn kết chặt chẽ.
Tô Uyển Nguyệt khẽ rên lên một tiếng, cắn mạnh vào vai hắn. Tiêu Ngự hừ một tiếng trầm thấp, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng nàng, ý muốn nàng thả lỏng.
Ban đầu có chút căng tức, khó chịu, nhưng khi dần thả lỏng, đôi mắt hạnh của Tô Uyển Nguyệt đã long lanh như nước, ánh mắt ngập tràn xuân ý.
Thấy nàng đã thích ứng, nam tử càng tiến sâu vào trong, khiến nàng run rẩy từng cơn, đến bắp chân cũng run lẩy bẩy, nàng vô thức ôm chặt lấy eo Tiêu Ngự.
Đêm vẫn còn dài, mưa đã tạnh. Tối nay Tiêu Ngự không gọi người mà bế ngang Tô Uyển Nguyệt lên, giúp nàng tắm rửa sạch sẽ rồi mới cho người vào dâng trà.
Các nha hoàn cung kính bước vào dâng trà, sau đó dọn dẹp lại giường chiếu. Mùi hương ân ái nồng nàn trong phòng đã lấn át cả mùi trầm hương trong lư.
Tiêu Ngự vốn là người có tâm tính vững vàng, không dễ bị nữ sắc làm cho mê muội, vậy mà tối nay lại liên tục mất kiểm soát, bất chấp ý muốn của nàng mà đòi hỏi mấy lần.
Tô Uyển Nguyệt đã mệt lả, nhắm nghiền mắt lại, nhưng ngón tay Tiêu Ngự vẫn đang nhẹ nhàng vuốt ve bờ vai ngọc của nàng: "Vết bớt hình con bướm màu hồng này của nàng?"
Đầu óc Tô Uyển Nguyệt lập tức tỉnh táo lại: "Đây là vết bớt thϊếp có từ nhỏ."
May mà chuyện nàng có vết bớt chỉ những người thân cận nhất mới biết, nếu không hậu quả thật không dám tưởng tượng. Bởi vì trên người người biểu tỷ không hề có vết bớt nào.
Nàng và biểu tỷ có nét mày khá giống nhau nhưng dung mạo lại hoàn toàn khác biệt. Bây giờ đã tìm thấy biểu tỷ nhưng họ lại không thể lặng lẽ đổi lại thân phận. Chỉ cần nàng đi sai một bước, để người ta nắm được bằng chứng nàng không phải Vị Ương Công chúa thật sự, thì không chỉ nàng phải chết mà còn liên lụy đến cả một đám người.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 26