- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 25
Thịnh Hoa
Chương 25
Tiêu Ngự nhìn nàng một cái, hỏi nàng có biết chơi cờ không, Tô Uyển Nguyệt khẽ gật đầu.
Đôi mắt phượng của Tiêu Ngự ánh lên vẻ u sâu, khiến người ta khó mà đoán được ý hắn là gì: "Vậy Vương phi hãy cùng bản vương chơi một ván cờ đi."
Nếu còn chần chừ do dự nữa, e rằng sẽ khiến người khác nghi ngờ mất.
Tô Uyển Nguyệt: "Thϊếp thân không dám từ chối."
Người hầu rất nhanh đã dâng bàn cờ vây lên. Quân cờ được làm từ ngọc thạch thượng hạng, sờ vào trơn nhẵn trong suốt. Tiêu Ngự cầm quân đen, Tô Uyển Nguyệt cầm quân trắng.
Thanh Diệc và Cầm Nhi đã đứng sau lưng chủ tử của mỗi người. Phải biết rằng, ngay cả Thái phó cũng từng khen ngợi kỳ nghệ của Tiêu Ngự. Còn Tô Uyển Nguyệt trước đây ở Nam Quỳnh, ngay cả Thái tử cũng thích tìm nàng chơi cờ.
Chính vì cả hai đều biết sự lợi hại của chủ tử mình nên rất tò mò không biết ván cờ này ai sẽ thắng.
Tiêu Ngự nhường Tô Uyển Nguyệt đi trước. Tô Uyển Nguyệt trầm ngâm một lát, đặt quân trắng vào vị trí trung tâm lệch về bên phải. Tiêu Ngự liền đặt một quân đen, nàng lại đặt thêm một quân trắng.
Khi đặt quân, Tô Uyển Nguyệt hầu như không hề do dự. Ván cờ đi được nửa chừng, Thanh Diệc và Cầm Nhi nhìn không chớp mắt.
Trên bàn cờ, thế trận quân trắng bao vây quân đen, Tiêu Ngự dường như đang ở thế yếu. Tô Uyển Nguyệt đang suy nghĩ xem ván cờ này nên đi thế nào thì hắn đã không nhanh không chậm mở lời: "Bản vương sẽ nhường Vương phi thêm một quân cờ nữa."
Nghe vậy, Tô Uyển Nguyệt đặt liên tiếp hai quân trắng, cả hai đều nằm xung quanh quân đen. Nhìn như vậy, thế trận càng giống Tiêu Ngự đang ở thế yếu hơn. Tiêu Ngự khẽ cười, đặt quân cờ trong tay xuống vị trí ngoài cùng bên phải của bàn cờ, không chọn cách bao vây quân trắng của nàng.
Ngoài cửa sổ, trời đã tối lúc nào không hay. Gió xuân trong lành ấm áp, thổi vào người thật dễ chịu. Ván cờ đi đến cuối cùng, hầu như là thế trận cân bằng, quân đen và quân trắng quấn lấy nhau. Thanh Diệc bắt đầu tính toán, Tiêu Ngự nhìn Tô Uyển Nguyệt một cái thật sâu.
Cuối cùng, kết quả tính ra là Tiêu Ngự thắng Tô Uyển Nguyệt một bước. Đây chính là điểm mà Thanh Diệc không hiểu. Rõ ràng thế trận cả ván cờ đều là Vương phi chiếm ưu thế hơn, ai ngờ đến cuối cùng vẫn là Điện hạ thắng.
Tô Uyển Nguyệt khẽ mỉm cười, đôi mắt long lanh như nước: "Điện hạ thắng rồi."
Chẳng lẽ không phải nàng đã khổ tâm sắp đặt để hắn thắng sao?
Khóe môi Tiêu Ngự cong lên một nụ cười như có như không, hắn cụp mắt nhấp một ngụm trà. Hắn cảm thấy Vương phi của mình khá thú vị. Rõ ràng không hề có chút tình cảm nam nữ nào với hắn, vậy mà lại ra sức lấy lòng hắn, muốn hắn vui vẻ.
Nếu nói nàng có mưu đồ gì đó thì nàng giờ đã là Vương phi tôn quý rồi. Nếu nói không có mưu đồ gì thì lẽ nào nàng lấy lòng hắn như vậy là vì ái mộ hắn sao?
Đây là lần đầu tiên Tiêu Ngự không thể đoán ra tâm tư của một nữ tử, cảm thấy vô cùng thú vị.
Tô Uyển Nguyệt thấy sắc mặt hắn lạnh nhạt, tưởng hắn thắng ít nên không vui, nàng cẩn trọng lựa lời: "Điện hạ có muốn chơi thêm một ván nữa không?"
Nàng ấy chẳng hiểu gì cả…
Không hiểu vì sao, Tiêu Ngự bỗng nhiên mất hết hứng thú: "Trời không còn sớm nữa, nghỉ ngơi thôi."
"Ngươi đi hầu hạ Điện hạ tắm rửa."
Nghe phải hầu hạ Điện hạ tắm rửa, mặt tiểu nha hoàn ửng đỏ. Nàng ta vừa định đi theo thì Tiêu Ngự đã nhíu mày, giọng nhàn nhạt vang lên: "Không cần."
Cầm Nhi đổi cho Tô Uyển Nguyệt một chén yến sào khác. Nàng ấy cứ cảm thấy hôm nay tâm trạng của Điện hạ không tốt nên bèn ghé tai hỏi nhỏ Tô Uyển Nguyệt: "Vương phi, có phải Điện hạ đang giận không?"
Tô Uyển Nguyệt lộ vẻ khó hiểu, chẳng phải vừa rồi hắn đã thắng rồi sao? Sao trên đời lại có người thắng cờ mà còn tức giận được chứ.
Tô Uyển Nguyệt nghĩ mãi không ra, nàng bèn chống cằm nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ. Đêm nay trăng tròn vành vạnh, treo lơ lửng trên trời như một chiếc đĩa bạc.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 25