- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 23
Thịnh Hoa
Chương 23
Sau đó, đại cục đã định, đoàn rước dâu của Nam Quỳnh sắp đến nơi, Vị Ương Công chúa bỗng dưng không còn quấy phá nữa. Nào ngờ, vào buổi sáng trước ngày thành hôn một hôm, Tô Uyển Nguyệt bị Cầm Nhi gọi dậy, nói rằng Thôi cô cô bên cạnh Hoàng hậu nương nương đã đến.
Tô Uyển Nguyệt bèn dẫn Cầm Nhi ra tiền viện, Thôi cô cô nhìn nàng với ánh mắt không đành lòng: "Tử La Quận chúa, Hoàng hậu nương nương có khẩu dụ, mời người vào cung ngay lập tức."
Trong lòng Tô Uyển Nguyệt dấy lên một dự cảm không lành. Người của Hoàng hậu nương nương đến mời nàng vào cung từ sáng sớm, việc này kinh động đến cả phụ vương của nàng là Nam Vương gia, ông bèn hỏi đây là chuyện gì.
Thôi nữ quan nói năng đâu ra đấy, không một kẽ hở: "Ngày mai Vị Ương Công chúa xuất giá, tâm trạng không được tốt lắm. Hoàng hậu nương nương cho nô tỳ mời Tử La Quận chúa vào cung, nghĩ rằng có Quận chúa bầu bạn, có lẽ tâm trạng của Công chúa sẽ tốt hơn."
Nam Vương gia là thân đệ đệ của Hoàng đế Nam Quỳnh nên đương nhiên không mấy nghi ngờ lời này, chỉ bảo Tô Uyển Nguyệt vào cung bầu bạn với Vị Ương Công chúa. Nào ai biết được, Vị Ương Công chúa thật sự đã trốn hôn từ lâu, chỉ là mọi tin tức đều đã bị Hoàng thất phong tỏa mà thôi.
Lúc này Cầm Nhi mới hiểu ý nghĩa của bài thơ đó, ghép lại chẳng phải là "Vị Ương đã về" hay sao? Cầm Nhi nhìn Quận chúa nhà mình với vẻ mặt phức tạp: "Vương phi, người?"
Bây giờ Quận chúa đã gả sang đây rồi, cho dù có tìm được Vị Ương Công chúa thì cũng không thể thay đổi được gì nữa. Hơn nữa, trong thư Vương gia cũng chỉ nói là đã tìm được Vị Ương Công chúa chứ không nói gì khác.
Chẳng lẽ lúc này Quận chúa lại nói với tất cả mọi người rằng mình là đồ giả mạo, Vị Ương Công chúa thật sự vẫn còn ở Nam Quỳnh ư? Nếu vậy thì mọi công sức trước đó đều đổ sông đổ bể cả.
Nàng ấy hầu hạ Quận chúa từ nhỏ, cũng coi như hiểu được tâm tư của chủ nhân. Một tháng trước, khi Quận chúa thay Vị Ương Công chúa xuất giá, trong lòng Quận chúa vẫn chưa thể quên được Nhị công tử. Nếu không có chuyện này, có lẽ tháng này Quận chúa đã định thân với Nhị công tử rồi.
Nhưng thực ra, Thành Vương Điện hạ cũng rất xuất chúng.
Tô Uyển Nguyệt không nói được trong lòng mình là tư vị gì. Hàng mi nàng khẽ run, bỗng cảm thấy có chút mệt mỏi: "Ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn yên tĩnh một mình."
Cầm Nhi thấy được vẻ mệt mỏi giữa hai hàng lông mày của nàng, cũng không dám nhiều lời: "Vâng, Vương phi."
…
Trong thư phòng của phủ Thành Vương, nơi có bài trí cầu kỳ, tường treo đầy danh họa, Chu Thái phó đang ngồi yên lặng.
Cửa thư phòng kẽo kẹt một tiếng rồi được đẩy ra, một vị Điện hạ với dáng người cao ráo, khí độ phi phàm bước từ ngoài vào. Chu Thái phó vội đặt chén trà trong tay xuống, đứng dậy hành lễ: "Vi thần tham kiến Điện hạ."
Giọng Tiêu Ngự trầm thấp, thái độ ôn hòa: "Thái phó, mời đứng dậy."
"Không biết lúc này Điện hạ cho gọi vi thần đến là có chuyện gì ạ?"
Thật ra Chu Thái phó có chút khó hiểu, tại sao Điện hạ lại cho gọi ông ấy vào lúc này. Nói đi cũng phải nói lại, Chu Thái phó là tâm phúc của Thành Vương, ở trên triều vẫn luôn một lòng hướng về hắn, Tiêu Ngự cũng rất tin tưởng ông ấy.
"Bản vương mời Thái phó đến là có một chuyện muốn thỉnh giáo Thái phó."
Đây là lần đầu tiên Chu Thái phó thấy dáng vẻ hắn nghiêm trọng đến thế. Thái phó sợ rằng chuyện hắn sắp nói là chuyện gì tày trời nên vội tập trung tinh thần: "Xin Điện hạ cứ nói."
Chỉ thấy Tiêu Ngự đi tới trước chiếc bàn làm bằng gỗ kim tơ nam mộc, dùng bút son đã chấm mực viết một bài thơ lên giấy Tuyên Thành. Nét bút rồng bay phượng múa, chữ viết vô cùng phóng khoáng. Thái phó vuốt râu, mày mắt giãn ra, thì ra vấn đề mà Tiêu Ngự muốn hỏi chính là về bài thơ này.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 23