- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 15
Thịnh Hoa
Chương 15
Tương Vương biến sắc. Lúc này có mật báo tới, hoặc là đã được tìm thấy Vị Ương, hoặc là Hoàng thúc và Lục Khanh Trần đã biết người gả tới Bắc Ly là Tô Uyển Nguyệt, muốn đòi một lời giải thích hoặc công đạo, hắn ta bèn nói: "Đi."
Bóng đen ẩn mình trong bóng tối kia đến thư phòng, kể lại toàn bộ cuộc đối thoại giữa Tương Vương và Vương phi nương nương cho Điện hạ. Tiêu Ngự vừa lắng nghe, vừa phê duyệt công văn. Cuối cùng, hắn khép lại tấu chương trong tay, nói: "Giao tấu chương này cho Tả Đô Ngự Sử, hắn ta biết phải làm gì."
"Vâng, thuộc hạ xin cáo lui trước."
Tiểu nha hoàn tiến lên dâng trà cho Tiêu Ngự, cẩn thận hỏi: "Điện hạ có muốn nghỉ ngơi một lát không ạ?"
Tiêu Ngự không nhận chén trà nàng dâng, hắn vuốt nhẹ vạt áo không hề có nếp nhăn rồi đứng dậy, nói: "Không cần, đến chỗ nàng ấy."
"Nàng ấy" này chắc chắn là chỉ Vương phi nương nương, tiểu nha hoàn vội vàng lùi sang một bên.
Viện Tô Uyển Nguyệt đang ở là Nhã uyển, nơi tùng xanh rủ mái hiên, liễu rủ thướt tha. Vài con én đậu trên bệ cửa sổ, vẫy cánh. Sân ngoài cùng có mấy bà tử canh gác, còn bên ngoài chính phòng trong cùng thì Cầm Nhi đang đứng gác. Cầm Nhi thấy Tiêu Ngự liền nhanh cóng cúi người hành lễ, nói: "Nô tỳ bái kiến Điện hạ."
Tiêu Ngự liếc nhìn cánh cửa phòng đang đóng chặt, không lộ vẻ gì hỏi: "Vương phi đâu rồi?"
Cầm Nhi lộ vẻ khó xử, đáp: "Bẩm Điện hạ, Vương phi nương nương đang tắm ở bên trong ạ."
Trước đây, khi còn ở khuê các, Quận chúa đã có thói quen nghỉ trưa, mỗi lần nghỉ trưa nàng đều phải tắm rửa. Ai ngờ Điện hạ lại đến vào lúc này, không biết Quận chúa bên trong có nghe thấy động tĩnh gì không.
Tiêu Ngự phất tay, chậm rãi bước vào. Sau tấm bình phong gấm, hơi nước lượn lờ, đập vào mắt hắn là một đoạn da thịt trắng nõn như sứ.
Mỹ nhân tắm gội, ngọc mềm hương tỏa.
Tiêu Ngự không mấy hứng thú với nữ sắc, nhưng nàng đã là thê tử của hắn, trên người nàng có chỗ nào mà hắn không được nhìn chứ.
Đôi mắt phượng của Tiêu Ngự có vài phần sâu thẳm, bước chân hắn nhẹ nhàng tiến về phía nàng.
Tô Uyển Nguyệt đang chìm trong dòng suy nghĩ của mình, bỗng nghe thấy tiếng bước chân bên tai. Nàng giật mình mở mắt, cố gắng trấn tĩnh lại rồi cất tiếng gọi: "Điện hạ."
Sao hắn lại đến vào lúc này?
Ở phủ Thành Vương một tháng nay, nàng cũng đã phần nào hiểu được con người của vị Thành Vương này, lòng dạ sâu không lường được, hành sự cẩn trọng tỉ mỉ, điều hắn muốn chính là ngôi vị Cửu Ngũ Chí Tôn.
Tiêu Ngự bước đến trước mặt nàng, lúc này gò má nữ tử ửng hồng, kiều diễm như đóa hoa đào tháng tư, chỉ có đôi mắt hạnh cong cong là hơi ươn ướt, hắn nhướng mày hỏi: "Khóc à?"
Trước giờ Tô Uyển Nguyệt không thích tỏ ra yếu đuối trước mặt người khác. Nàng bèn cong môi nở một nụ cười, đôi mày cong cong: "Chắc là do hơi nóng bốc lên thôi."
Tiêu Ngự biết nàng nói dối nhưng không vạch trần. Ca ca của nàng đã rời Kinh, muốn gặp lại thì nhanh nhất cũng phải đợi đến cuối năm. Nàng không nỡ xa ca ca cũng là lẽ thường tình.
Tiêu Ngự cúi xuống, bế thốc nàng lên. Thân thể mảnh mai của nữ tử co rúm lại trong lòng hắn. Dù đã thành thân được một tháng, Tô Uyển Nguyệt vẫn chưa quen với sự thân mật này. Nàng khẽ nhắm mắt, giả vờ xấu hổ vùi đầu vào lòng hắn.
Bước chân Tiêu Ngự khựng lại, cánh tay đang ôm eo nàng khẽ siết chặt.
Màn lụa màu hồng phấn mềm mại buông xuống. Tô Uyển Nguyệt nằm trên tấm chăn gấm mây thêu đôi sen liền cành. Cánh môi nàng hé mở, mày liễu khẽ nhíu lại, con ngươi dại đi, không tìm được điểm tựa. Tiêu Ngự cũng chẳng khá hơn nàng là bao. Mồ hôi trượt dài trên gương mặt trắng nõn, vòng eo mạnh mẽ chuyển động, dung mạo đẹp như tranh vẽ đã nhuốm màu du͙© vọиɠ.
Tựa như vô số dòng suối ngọt lành hợp lại làm một, Tô Uyển Nguyệt căng thẳng đến mức duỗi thẳng mu bàn chân, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn bấu chặt lấy chăn gấm. Tiêu Ngự giữ chặt vòng eo thon của nàng, kéo cơ thể cả hai lại gần nhau hơn, rồi khàn giọng nhắc nhở: "Thả lỏng nào."
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thịnh Hoa
- Chương 15