Chương 39

"Hai người về trước, báo với lão phu nhân, tôi gặp người của chính phủ quân sự. Những chuyện khác, đừng làm ầm ĩ."

Hai hầu gái vâng lời.

Khi Nhan Tâm được các phó quan đưa đến viện quân y, trên hành lang đã đứng đầy người.

Các thầy thuốc Trung y, Tây y từ khắp nơi trong thành phố đều có mặt.

Mọi người lần lượt vào xem tình hình vết thương của bệnh nhân.

Khi Nhan Tâm vào, cô đi ngang qua Cảnh Nguyên Chiêu.

Cảnh Nguyên Chiêu nhìn thấy cô, nhưng không có biểu cảm gì, vẻ mặt nghiêm nghị và căng thẳng.

Người đàn ông trên giường bệnh bị đạn bắn xuyên qua bụng dưới, tổn thương đến nội tạng, nhưng không trúng chỗ hiểm.

Quân y đã phẫu thuật, hiện tại đang bị nhiễm trùng, vết thương sưng tấy, toàn thân nóng hầm hập.

Phu nhân Đốc quân bên cạnh, mắt đã khóc sưng húp, vẻ mặt đau buồn.

Tây y chỉ có ba người, đều là người nước ngoài, nói tiếng Anh mọi người không hiểu, người phiên dịch cũng lơ mơ.

Nhan Tâm tiến lên vài bước: "Bác sĩ nói nhiễm trùng sau phẫu thuật rất nguy hiểm, cần đến phòng bệnh của bệnh viện Tây y, không cho phép nhiều người lộn xộn đến thăm.

Còn về việc dùng thuốc, tạm thời không có loại thuốc nào hiệu quả, chỉ có thể dựa vào sức đề kháng của bệnh nhân."

Mọi người nhìn về phía cô.

Sau này để sinh tồn, Nhan Tâm đã tự học tiếng Anh, cũng học không ít kiến thức về Tây y.

Tiếng Anh của cô là do Thịnh Nhu Trinh dạy.

Phu nhân Đốc quân liếc nhìn cô.

Nhan Tâm khẽ gật đầu với bà.

"Cô là Tây y?" Phu nhân Đốc quân lên tiếng, giọng khàn đặc.

Bà ấy đã khóc rất lâu, mí mắt đều đã sưng húp.

Dù tiều tụy, nhưng bà ấy vẫn đẹp thoát tục. Cảnh Nguyên Chiêu giống mẹ nên mới anh tuấn phi phàm như vậy.

"Không, tôi là thầy thuốc Trung y." Nhan Tâm nói: "Nhưng tôi có cách hạ sốt."

Có người bên cạnh bật cười khinh bỉ.

Một thầy thuốc lớn tuổi: "Đừng nói khoác!"

"Đừng làm lỡ bệnh tình."

"Cô có thể dùng cách gì để hạ sốt? Vừa đến đã nói những lời mạnh miệng như vậy, thật là điếc không sợ súng."

Nhan Tâm khẽ cắn môi.

Đối mặt với sự nghi ngờ, cô không phản bác, mà lại nhìn về phía phu nhân Đốc quân.

Đã mời hết các thầy thuốc trong thành phố đến, chứng tỏ các loại thuốc hạ sốt nên dùng như An Cung Ngưu Hoàng Hoàn, Tử Tuyết Đan đều đã dùng qua.

Bây giờ cả Trung y và Tây y đều bó tay nên mới gọi những người linh tinh đến.

Người của phủ Đốc quân đang trong cơn bệnh vái tứ phương.

Lúc này càng quả quyết và ngạo mạn thì càng dễ có được sự tin tưởng.

Nhan Tâm vẻ mặt điềm tĩnh, không giải thích, cũng không lùi bước.

Cô biết nói tiếng Anh, có thể phiên dịch lời của bác sĩ Tây, phu nhân Đốc quân đã có ba phần tin tưởng cô.

Bây giờ chỉ còn trông vào số phận.

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng của phó quan: "Nhường đường, thiếu thần y của Nhan gia đến rồi."

Nhan Uyển Uyển đã đến.

Nhan Tâm đứng đó, sống lưng hơi cứng lại, một lúc lâu không động đậy.

Sau khi trọng sinh, Nhan Tâm chưa gặp lại Nhan Uyển Uyển.