Chương 35

Nhưng mà loại ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu ở Sở Hạ, lập tức biến mất không thấy.

Sở Hạ nấu xong bèn nếm thử một chút, thấy mùi vị thật ra thì rất bình thường không biết Bạch Ngạn có thích không.

Cậu bưng thức ăn đến trong phòng ăn, Bạch Ngạn ở trên lầu không có chút tiếng động nào, Sở Hạ đứng ở dưới cầu thang, dựa vào một bên tay vịn, đối với trên lầu hô: "Lão Bạch, đến giờ ăn cơm rồi! Lão Bạch…"

Không lâu sau, Bạch Ngạn từ trên lầu đi xuống, Sở Hạ cong eo, làm ra động tác mời, đối với Bạch Ngạn nói: "Lão Bạch, xin mời ngồi."

Bạch Ngạn nhìn bộ dáng quái dị của cậu bây giờ, giật giật môi, không nhịn được hỏi cậu: "Chờ một lúc nữa tôi phải trả cho cậu một khoản phí phục vụ?"

Sở Hạ khoát tay nói: "Không thu tiền không thu tiền, phục vụ miễn phí cho anh."

Bạch Ngạn im lặng cười một chút nhưng rất nhanh khóe miệng liền hạ xuống, anh cầm đũa lên nhưng lại ngừng đũa giữa không trung hồi lâu không có đυ.ng.

Sở Hạ im lặng nhìn anh cũng không có mở miệng trêu chọc hay thúc giục, thật giống như cậu hoàn toàn có thể hiểu được lúc này vì sao Bạch Ngạn lại do dự.

Thật ra thì Bạch Ngạn sau khi nói với Sở Hạ buổi tối muốn ăn cái gì cũng có chút hối hận, nhưng mà qua mấy ngày nay, quan hệ giữa anh cùng Lý Liên Tinh có chút vượt qua giới hạn.

Bạch Ngạn cuối cùng vẫn đưa đũa ra ngoài, anh vừa mới ăn một miếng, liền dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Sở Hạ.

Hai loại mỳ trứng đều là mùi vị mẹ anh lúc trước làm ra, là anh rất nhiều năm cũng không có thể ăn đến mùi vị mẹ nấu.

Nhà họ Bạch có tiền, mỗi ngày thức ăn đều là người giúp việc làm, mẹ Bạch chỉ biết nấu mấy loại món ăn gia đình đơn giản, có khi cả một năm cũng không có nấu lấy một lần, chỉ có mỗi năm vào ngày sinh nhật Bạch Ngạn, mới có thể tự mình làm cho Bạch Ngạn một bát mỳ, lúc đó Bạch Ngạn chỉ thích ăn những loại đồ ăn hiếm lạ, mẹ Bạch phải dỗ anh một đoạn thời gian thật lâu anh mới nguyện ý ăn một miếng.

Sau này khi anh nhớ đến mùi vị kia, muốn ăn nhưng mà lại không ăn được.

Sở Hạ trả lời tin nhắn với người quản lý, lại ngẩng đầu nhìn, phát hiện Bạch Ngạn đang nhìn mình, Sở Hạ nhẹ nhàng ho khan một tiếng, có chút chột dạ đem điện thoại di động buông xuống nhìn Bạch Ngạn hỏi: "Anh nhìn tôi như vậy làm cái gì? Anh nhìn như vậy làm tôi cảm thấy xấu hổ đó."

Bạch Ngạn không nói chuyện mà tiếp tục ăn cơm, trong đầu lại nghĩ cậu mà lại còn biết xấu hổ?

Chuyện này thật là hiếm lạ.

Chương trình giải trí Sở Hạ ký hợp đồng bởi vì có chuyện nên quay chậm trễ một tuần, bất quá hợp đồng đều đã ký xong, bởi vì danh tiếng của Sở Hạ không cao, cho nên giá tiền cũng không phải rất nhiều, nhưng ít nhất cũng có thể đủ hóa giải một chút áp lực kinh tế trước mắt của cậu.

Xúc động tiêu xài hại chết người!

“Đến nào khách quan” rất nhanh liền công bố khách quý kỳ này, trước mắt mấy vị khách quý cũng không có vấn đề gì, phía dưới bình luận phần lớn là người hâm mộ khen ngợi, mà đến khi tên Lý Liên Tinh phát ra, phía dưới bình luận chỉ còn lại một mảnh dấu chấm hỏi.

"Yếu ớt hỏi một câu, Lý Liên Tinh là ai a? Cho tới bây giờ không có nghe nói qua?"

"Trên lầu 1, là người qua đường sao?"

"Tin tức quan trọng, Weibo cùng Baidu liên kết!"

"Loại người mười tám tuyến tại sao có thể tham gia, đây là phía sau có người chống lưng?"



Trên mạng tranh cãi sôi sùng sục, thật ra thì Sở Hạ cũng không biết người quản lý tại sao lại đem chương trình giải trí này cho cậu, nhưng mà có tiền không kiếm là đồ ngu, cậu bây giờ quá nghèo, hợp đồng đều đã ký xong, nếu như tạm thời đổi ý, vậy phải bồi thường thật là nhiều tiền.

Bây giờ cậu chỉ có thể mỗi ngày từ kẽ ngón tay Bạch Ngạn chụp ra một trăm hai trăm đồng tiền, miễn cưỡng duy trì cuộc sống.

Vốn là cuộc sống gia đình Sở Hạ tạm ổn, trôi qua hết sức phóng khoáng, là Bạch Ngạn không nhìn nổi, chạy tới lầu ba phòng thể thao, cười lạnh một tiếng đối với Sở Hạ nói: "Cậu mà cứ như vậy hay là thừa dịp còn sớm đổi nghề đi."

Trong nháy mắt, Sở Hạ cảm thấy Bạch Ngạn cực kỳ giống cha già mà Lý Liên Tinh thất lạc nhiều năm!

Nhưng mà cậu cũng chỉ là mờ mịt trong chớp mắt, tiếp theo cậu quay đầu hỏi Bạch Ngạn: "Vậy tôi đổi nghề làm đầu bếp cho Bạch tiên sinh, Bạch tiên sinh có muốn hay không?"