Sau đó, cậu gần như làm phòng bếp nổ tung.
Sở Hạ nhìn đống hỗn độn trước mặt mà hít một hơi sâu, may mà không bị nổ tung trên chương trình, nếu không suýt chút nữa đã có thể lên báo.
Tuy nhiên sau thất bại đầu tiên, Sở Hạ đã quen tay hơn rất nhiều.
Đợi đến trưa, Bạch Ngạn xuống lầu ngửi thấy một mùi cay nồng rất đặc trưng, một bàn đầy đủ các món ăn như trong
nhà hàng, nhìn thấy cũng ra gì phết.
Bạch Ngạn chỉ tự hỏi có phải Sở Hạ đã ở trong bếp cả buổi sáng.
Anh ngồi xuống bàn ăn, Sở Hạ đã ăn xong rồi nên không động đũa, mà nói với Bạch Ngạn: "Ăn nhiều chút, ăn nhiều chút."
Bạch Ngạn không nhúc nhích, Sở Hạ chớp mắt nhìn anh hỏi: "Sao anh lại nhìn tôi như vậy? Anh lo lắng tôi sẽ bỏ độc vào món ăn sao?"
Thấy Bạch Ngạn không nói gì Sở Hạ nháy mắt với anh, nghiêng người hỏi Bạch Ngạn: "Nếu không tôi ăn thử trước xem sao?"
Bạch Ngạn liếc cậu một cái cuối cùng cầm đũa lên, gắp một miếng rau xanh bỏ vào miệng chậm rãi nhai, Sở Hạ chống tay lên bàn dựa sát vào bên người Bạch Ngạn, hỏi anh.
“Thế nào? Cảm thấy như nào? Mùi vị có ngon không?"
Sở Hạ nghĩ một mình cậu ăn thì không sao, nhưng để tránh cho bản thân đeo bộ lọc, cậu muốn từ trong miệng Bạch Ngạn có được câu trả lời khách quan hơn. Bạch Ngạn sau một lúc mới gật đầu nói: "Tạm được."
Anh nói lời này cũng không phải lấy lệ, mùi vị này đối với anh chỉ xứng với hai chữ này, anh đã ăn rất nhiều món ngon hơn hay kém hơn nhưng anh vẫn cảm thấy bàn ăn trước mặt đồ ăn rất đặc biệt, mùi vị không tệ, nhưng rất khó tả nên không cần phải nói với Sở Hạ.
Sở Hạ vốn không muốn trở thành đầu bếp hạng nhất, bây giờ nghe thấy hai chữ này từ trong miệng Bạch Ngạn cảm thấy rất hài lòng.
Sau khi ăn cơm xong, Bạch Ngạn giống như một ông chú không quan tâm bất cứ thứ gì liền đi lên lầu, Sở Hạ đảo mắt gọi điện thoại cho thư ký Trần của Bạch Ngạn nhờ anh ta gọi một người giúp việc bán thời gian đến dọn dẹp phòng bếp cho cậu. Sau khi phòng ăn được dọn dẹp sạch sẽ cậu liền chạy lên lầu, có lẽ tối hôm qua đã học được bài học cho nên Bạch Ngạn trực tiếp khóa cửa phòng làm việc từ bên trong, Sở Hạ không còn cách nào khác đành phải đi vào trong phòng ngủ của Bạch Ngạn.
Các hệ thống trong không gian hệ thống nhìn cảnh này luôn cảm thấy tổ trưởng Sở của bọn họ đang nhảy qua nhảy lại địa bàn của nhân vật phản diện, cũng không biết tại sao lần này nhân vật phản diện lại đột nhiên trở thành người, vậy mà lại chịu đựng cậu lâu như vậy.