Ngày 12 tháng 5 năm 1966.
Thành phố Thượng Hải.
Phòng ngủ chính trong biệt thự xa hoa của nhà họ Nam ở trung tâm thành phố.
"Vãn Vãn, mẹ biết bắt con về nông thôn là làm khó con rồi nhưng tên đã báo lên trên, bây giờ muốn đổi cũng không kịp nữa!"
"Lỗi tại mẹ, là mẹ nhất thời hồ đồ nên mới nói nhầm tên, tất cả là lỗi của mẹ, hu hu..."
"Vãn Vãn, con cứ trách mẹ đi, con đánh mẹ mắng mẹ cũng được, con dậy ăn chút gì đi được không? Con cứ bỏ ăn bỏ uống thế này, mẹ lo cho con lắm."
Nghe tiếng nức nở giả tạo bên tai, Nam Hướng Vãn nhắm chặt mắt nằm trên chiếc giường lớn chạm khắc kiểu Pháp, trong lòng đã thầm chửi vô số lần.
Rõ ràng trước khi ngủ thϊếp đi, cô vẫn đang nằm trên sofa kiểu Âu trong nhà mình để thức đêm đọc tiểu thuyết. Vậy mà lúc tỉnh lại, cô đã xuyên không rồi?
Không những thế cô còn xuyên vào cuốn tiểu thuyết tên là “Hôn nhân ấm áp thập niên 60, Thủ trưởng siêu cưng chiều”, trở thành người vợ trước pháo hôi chết thảm của nam chính Tạ Vân Đình.
Lúc đó cô thức đêm cày cuốn tiểu thuyết này chính là vì nữ phụ pháo hôi trong truyện trùng tên trùng họ với cô, cũng tên là Nam Hướng Vãn.
Chỉ là trong sách, nguyên chủ là đại tiểu thư nhà tư bản Nam gia giàu nhất Thượng Hải, gia thế cực tốt, tiếc là lại là một cô nàng ngốc nghếch ngọt ngào tính tình nóng nảy nhưng chẳng có chút đầu óc nào!
Nguyên chủ rõ ràng đã lấy chồng, chồng cô lại là quân nhân thế hệ thứ ba, gốc gác trong sạch không chỉ có gia thế tốt mà còn anh tuấn điển trai.
Thế nhưng cô lại chê nam chính lạnh lùng không biết yêu thương chiều chuộng, lại lo mùa đông ở vùng Đông Bắc sẽ rất khó chịu, làm cóng tay cóng chân, còn lo vật chất ở đơn vị thiếu thốn, ăn không ngon mặc không ấm nên cứ lần lữa mãi không chịu theo chồng.
Quan trọng nhất là cô sợ sau khi đến đơn vị, Tạ Vân Đình sẽ ép cô viên phòng.
Bởi vì đêm tân hôn hai người mỗi người ngủ một nơi, hoàn toàn không động phòng hoa chúc, thậm chí cô ta còn không cho Tạ Vân Đình lên giường, bắt anh ngủ dưới đất.
Ngày thứ ba sau tân hôn, Tạ Vân Đình đột nhiên nhận được mệnh lệnh phải tức tốc trở về đơn vị thực hiện nhiệm vụ. Nhưng vì nguyên chủ nhất quyết không chịu đi theo nên lúc sắp đi, Tạ Vân Đình đã để lại cho cô một cuốn sổ tiết kiệm năm nghìn tệ rồi một mình trở về đơn vị.
Thế nhưng nguyên chủ không hề biết rằng sự ngực to không não của mình sẽ hại chết chính cô, bởi vì các nhà tư bản sẽ sớm trở thành mục tiêu thanh trừng.
Mà Nam gia với tư cách là nhà giàu nhất Thượng Hải sẽ là người chịu trận đầu tiên.
Càng không ngờ tới, cha ruột của cô ta lại cấu kết với mẹ kế để gài bẫy bắt cô phải thay chị kế đi về nông thôn.
Nguyên chủ là một tiểu thư được nuông chiều từ bé, từ lúc sinh ra đã không phải lo cơm ăn áo mặc, sống trong một căn biệt thự sân vườn rộng hơn 1000 mét vuông, sinh hoạt hàng ngày đều có bảo mẫu chăm sóc.
Mười ngón tay chưa từng phải làm việc chân tay, làm sao biết làm nông?
(Lưu ý đặc biệt: Nữ chính chính là nguyên chủ, thực ra hai người là một! Thứ hai, nam nữ chính đều trong sạch, các tình yêu có thể yên tâm nhảy hố!)