Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Diên

Chương 5

« Chương Trước
Cũng đã phụ lòng lời nhắc nhở và kỳ vọng của Tình Nương.

Là nàng đáng phải gánh chịu như vậy.

Nhưng dù là nàng đáng phải chịu, Lục gia đã đoạt mạng nàng thì ắt phải trả giá đắt!

Tình Nương đứng dậy bước đến trước bàn trang điểm, không biết nàng đã nhấn vào đâu, bỗng nhiên một ngăn bí mật hiện ra. Nàng từ bên trong lấy ra một bình ngọc, rồi quay lại, đẩy bình ngọc về phía Trình Thập Diên.

Trình Thập Diên biết đó là thứ gì.

“Xuân Quỳnh Lâu nuôi dưỡng ngươi chín năm, dạy ngươi chữ nghĩa. Giờ đây Lục gia bỏ tiền ra chuộc thân cho ngươi, ngươi và Xuân Quỳnh Lâu xem như đã hoàn toàn ân đoạn nghĩa tuyệt.” Dứt lời, Tình Nương dừng một chút, mới tiếp tục nói: “Nhưng có một thứ, bên ngoài không thể dạy ngươi, ngươi cũng không thể mang đi.”

Chủ nhân của Xuân Quỳnh Lâu là ai, rất khó để truy tìm. Nhưng Trình Thập Diên vào Xuân Quỳnh Lâu sau đó, không ngừng học cầm kỳ thi họa, đến mức nàng không khỏi nghĩ đến công việc của một mật thám.

Vì thế, dung mạo cùng thân thể của nàng, mọi kiến thức và bản lĩnh đã học đều sẽ trở thành vũ khí để kẻ khác mưu cầu lợi ích.

Tình Nương không đành lòng, khiến nàng trở thành người duy nhất ở Xuân Quỳnh Lâu có quyền lựa chọn.

Kiếp trước, nàng đã bởi vậy mà thoát thân.

Thế nhưng kiếp này, liệu nàng có thực sự có thể dấn thân vào, vì một chủ tử chưa từng gặp mặt mà sẵn lòng hy sinh tính mạng?

Trình Thập Diên không biết.

Nhưng nàng biết, nếu nàng muốn báo thù Lục gia, nàng ắt không thể vứt bỏ những bản lĩnh này.

Vì lẽ đó, nàng không còn lựa chọn nào khác.

Trình Thập Diên đẩy chiếc bình ngọc ra.

Tình Nương ngạc nhiên, Trình Thập Diên ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt nàng, khẽ nói: “Tình Nương, ta không đi nữa.”

Hai chữ “trong sạch”, đối với nàng, vẫn luôn là một niềm hy vọng xa vời.

Được sống lại một lần, nàng không muốn bước lại con đường cũ của kiếp trước. Nếu số mệnh nàng đã định là không giữ được sự trong sạch, nàng thà rằng vứt bỏ nó ngay tại Xuân Quỳnh Lâu, nơi đã nuôi dưỡng nàng chín năm.

Tình Nương không khỏi kinh ngạc, nàng đã hiểu được ẩn ý của Trình Thập Diên, nên càng thấy bất ngờ.

Từ mấy năm trước khi Xuân Quỳnh Lâu xảy ra biến cố, Trình Thập Diên vẫn luôn muốn rời đi. Ý nghĩ này không có gì đáng trách, từ một người có thân phận trong sạch bị lưu lạc thành phong trần nữ tử, ánh mắt chán ghét và xa lánh của người đời đã đủ khiến người ta khó chấp nhận. Cái cảm giác ấy, chỉ có các nàng mới biết được.

Trình Thập Diên ngày ngày mong đợi được rời khỏi, giờ đây rốt cuộc đã có người đến chuộc thân cho nàng, cớ sao nàng lại từ bỏ lựa chọn ấy?

Tình Nương không biết nguyên do, nàng chỉ có thể một lần nữa hỏi:

“Ngươi đã thực sự suy nghĩ nghĩ kỹ rồi sao?”

Khi nàng muốn rời đi, Tình Nương sợ Trình Thập Diên tin lầm người. Giờ đây nàng không đi, Tình Nương lại sợ Trình Thập Diên chọn sai đường.

Suy cho cùng, điều Tình Nương sợ hãi thực ra là Trình Thập Diên cuối cùng sẽ hối hận.

Tình Nương đối đãi với nàng luôn là ngoài cứng trong mềm, mũi Trình Thập Diên cay cay, nàng cố nén nỗi chua xót trong mắt, cúi đầu nói:
« Chương Trước