Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Điên Cuồng Vì Yêu Nàng

Chương 10: Vị kia ở đất Man Di lâu ngày nên tác phong hành sự cũng trở nên bất thường

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vào trong nha môn, Trần Kim Chiêu và Lộc Hành Ngọc lặng lẽ nhận công việc rồi trở về chỗ ngồi của mình. Đối với những biên tu như họ mà nói, công việc quan trọng nhất thường ngày của họ không gì hơn là soạn thảo chiếu lệnh. Dĩ nhiên không phải ai trong đám biên tu cũng may mắn được đảm nhận nhiệm vụ nhàn nhã này, người được giao soạn thảo chiếu lệnh thường là những người tài năng xuất chúng hoặc được chưởng viện coi trọng, những người bình thường râu ria như nàng và Lộc Hành Ngọc thì không nằm trong số đó.

Ngày thường hai người bọn họ đa phần làm những việc vụn vặt như đối chiếu sách cổ hay chỉnh lý văn thư.

Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Trần Kim Chiêu mở sách cổ, nàng cẩn trọng dò từng sự kiện, chưa bao giờ nàng cảm thấy công việc khô khan này lại trở nên thân thuộc đến thế. Ngồi trong nha môn quen thuộc tại vị trí quen thuộc làm công việc quen thuộc, cho dù tình hình bên ngoài vẫn chưa thực sự yên ổn nhưng trong lòng nàng lại an bình hơn rất nhiều.

Đặc biệt là so với đám danh thần trọng thần không biết đang phải đối diện với bao nhiêu phong ba bão táp trong Tuyên Trị Môn kia, thì sự ổn định hiện tại của nàng lại càng trở nên vô cùng quý giá.

Người thường có nỗi khổ của người thường, nhưng người thường cũng có sự bình yên riêng của người thường.

Mà lúc này, bầu không khí trong Tuyên Trị Môn lại căng như dây cung, sẵn sàng bắn bất cứ lúc nào.

Các vị đại thần do Chu Thủ phụ dẫn đầu đang đứng giữa điện, đối mặt với đám binh tướng kiêu căng dưới trướng Duyện vương, hai bên trừng mắt nhìn nhau.

Sắc mặt Chu Thủ phụ tái xanh. Từ trước đến nay đại điện nghị sự vốn là nơi uy nghiêm, từ bao giờ nơi này lại trở thành chỗ mà bọn binh tướng thô lỗ hạ tiện này có thể đặt chân tới? Quả thực là lễ giáo sụp đổ! Điều khiến người ta càng phẫn nộ hơn chính là bọn binh lính này lại dám mang kiếm lên điện, rõ ràng là chúng không thèm tuân theo giáo hóa, không màng chuẩn mực tổ tiên!

Quả thật, vị kia ở đất Man Di lâu ngày nên tác phong hành sự cũng trở nên bất thường.

“Duyện vương điện hạ đã triệu chúng thần vào triều, cớ sao lại tránh mặt không gặp?”

Đảo mắt nhìn một lượt không thấy bóng dáng Duyện vương đâu, Chu Thủ phụ nghiêm mặt lớn tiếng chất vấn.

Lời vừa dứt, liền thấy một nho sinh trung niên tách khỏi đám binh lính kiêu ngạo từ từ bước tới, ông ôn hòa chắp tay hành lễ mỉm cười nói: “Đại nhân nói vậy là sai rồi. Chúa công đã triệu chư vị đại nhân đến đây, sao lại cố ý tránh mặt được? Chỉ là chúa công tạm thời có việc gấp, nhất thời không thể phân thân, quả thực là tình thế bất đắc dĩ, mong chư vị đại nhân lượng thứ.”
« Chương TrướcChương Tiếp »