Tịch Vân Diêu sau khi mở mắt ra, phát hiện mình đã xuyên không. Rõ ràng trước đó nàng còn đang thực hiện nhiệm vụ, vốn là một siêu trộm khét tiếng ở hiện đại, vậy mà giờ lại ngồi trong xe hoa đỏ rực, …
Tịch Vân Diêu sau khi mở mắt ra, phát hiện mình đã xuyên không.
Rõ ràng trước đó nàng còn đang thực hiện nhiệm vụ, vốn là một siêu trộm khét tiếng ở hiện đại, vậy mà giờ lại ngồi trong xe hoa đỏ rực, khoác hỉ phục chói mắt, chuẩn bị bái đường cùng Thái tử?
Ký ức nguyên chủ nhanh chóng dồn về. Nàng là thiên kim Tịch gia – Phụ thân từng làm Thượng thư Hộ bộ, một đời liêm chính, quản lý quốc khố và thuế khóa. Thế nhưng nửa năm trước, cả Tịch gia diệt vong, chỉ còn lại nàng, đệ đệ và một nha hoàn sống sót. Để tìm ra chân tướng, nguyên chủ tự biến mình thành kẻ ngốc, từ một tài nữ trở thành trò cười trong mắt người đời. Còn đệ đệ nàng thì dưỡng thương ở Vĩnh Cốc, không một ai biết còn sống.
May mắn thay, Thái hậu thương xót. Lại thêm một chút ân tình thuở nhỏ giữa nàng và Thái tử, nên lấy cớ “ngốc nghếch vô hại”, Thái hậu gả nàng cho hắn.
Đêm tân hôn.
Thái tử vén khăn hỉ, nhìn nàng rồi khẽ nói:
“Ở lại Đông cung đi. Ngoài kia chẳng yên ổn, nơi này sẽ có người của ta bảo vệ.”
Nàng ngơ ngác gật đầu.
“Đêm nay nàng mệt rồi, nghỉ ngơi trước đi. Ta sang thư phòng.”
Nàng lại gật đầu cái rụp.
Phó Dạ Kỳ: “...”
Hắn bắt đầu tin nàng thật sự ngốc.
Tịch Vân Diêu ở Đông cung, một mặt giả ngốc che giấu mình, một mặt thầm điều tra cái chết của cả nhà. Cuộc sống tưởng chừng bình lặng, dần dần Đông cung lạnh lẽo cũng trở nên ấm áp hơn từ khi nàng đến.
Chỉ là… Có điều gì đó sai sai. Vị Thái tử cao lãnh kia dường như luôn đi trước một bước, biết rõ nàng sắp làm gì.
Cho đến một lần, khi dọn dẹp thư phòng, nàng phát hiện những bức họa. Tất cả đều là nàng. Những món đồ nhỏ nàng từng lấy lòng hắn, hắn cẩn thận cất trong hộp gỗ. Thậm chí còn có bức họa năm xưa, khi nàng cứu hắn khỏi dòng nước lạnh lẽo.
Ngay lúc nàng còn bàng hoàng, một vòng tay siết chặt từ phía sau, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai:
“Diêu nhi, nàng đã biết những gì rồi?”
Trong lòng nàng chỉ còn một suy nghĩ:
“Trời ạ, ký ức nguyên chủ sao lại không cho ta biết rằng Thái tử này… Lại si mê nàng từ nhỏ cơ chứ?”