Chương 19

Trương Khấu Khấu đành lấy một hũ nhỏ khác đưa cho Triệu Kiệt làm quà thay thế nhưng cậu lập tức từ chối, mặt đầy vẻ thất vọng:

“Chị chủ, em muốn dưa leo ngâm cơ! Em còn cố ý mua bánh nướng lớn để kẹp ăn mà!”

Khấu Khấu bất lực giải thích:

“Bạn học của em vừa mua sạch 10 hộp rồi.”

Nghe vậy, Triệu Kiệt nghiến răng, nắm chặt nắm tay, vẻ mặt như bị tước đoạt cả thế giới:

“Mười hộp??? Ai mà ác dữ vậy chứ?”

Trương Khấu Khấu cười khẽ:

“Một Cô gái tóc ngắn, tên thì chị không rõ.”

Nghe vậy, Triệu Kiệt liền à lên một tiếng:

“Hóa ra là Chu Lị! Thế thì không lạ gì.”

“Vì sao không lạ?”

Triệu Kiệt cười giải thích:

“Cô ấy đang làm truyền thông, muốn trở thành blogger ẩm thực. Vì vậy lúc nào cũng thích mua đồ ăn để quay video.”

Trương Khấu Khấu bật cười, trong lòng pha chút khâm phục:

“Ồ, blogger ẩm thực hả? Quả là tài giỏi thật!”

Cô không khỏi ngưỡng mộ khi nhớ lại thời sinh viên của mình. Khi đó, ngoài việc tìm đủ loại việc làm thêm, Cô chưa từng nghĩ tới việc sáng tạo nội dung hay làm gì đó đột phá như Chu Lị.

Nhưng Triệu Kiệt nhanh chóng “đập tan” hình tượng ấy:

“Giỏi gì mà giỏi. Làm gần một năm rồi mà fan mới có hơn trăm người thôi.”

Trương Khấu Khấu nghẹn lời, chỉ biết cười gượng. Ý định nhờ Chu Lị hỗ trợ quảng bá cũng tự giác tan biến trong đầu.

Từ khi Từ Huyền Vũ ghé quầy hàng của Trương Khấu Khấu mua cơm chiên lần đầu, Phạm Kỳ Kỳ liền không thể nào quên được “người đàn ông đẹp trai” với phong thái tiên khí ngời ngời ấy.

Hằng ngày, Cô nàng đều túc trực tại quầy, mong ngóng được gặp lại anh chàng kia. Nhưng tiếc thay, từ hôm đó đến nay, Huyền Vũ chẳng hề quay lại.

Hôm nay cũng vậy, Phạm Kỳ Kỳ chờ đến tận giờ đóng cửa mà vẫn không thấy bóng dáng Huyền Vũ đâu. Cô thở dài một tiếng rồi giúp Trương Khấu Khấu thu dọn đồ đạc.

Cô thở dài liên tục khiến Trương Khấu Khấu không nhịn được bật cười.

“Cậu mới chỉ gặp anh ta có một lần thôi mà, sao lại thích đến vậy?” Trương Khấu Khấu tò mò hỏi.

Phạm Kỳ Kỳ liếc Cô rồi đáp:

“Cậu không thấy anh ấy rất đẹp trai sao?”

Trương Khấu Khấu không phản bác được, chỉ có thể gật đầu đồng tình:

“Ừ, đúng là đẹp.”

“Vậy mà cậu không có cảm giác gì với anh ấy sao?” Phạm Kỳ Kỳ hỏi, ánh mắt đầy kỳ vọng.

Trương Khấu Khấu suy nghĩ một chút, rồi thành thật đáp:

“Thực ra, tớ chỉ có cảm giác với tiền của anh ấy thôi.”

Phạm Kỳ Kỳ bất lực: “...”

Trương Khấu Khấu cười cười, rồi nói đùa:

“Phạm Kỳ Kỳ, đẹp trai có thể mài ra ăn cơm được không?”

Phạm Kỳ Kỳ liền đáp ngay: “Đương nhiên là có thể! Mấy ngôi sao hay hot boy trên mạng, chẳng phải đều sống nhờ vào gương mặt sao?”

Trương Khấu Khấu nhún vai, trả lời: “Họ có thể sống nhờ vào gương mặt nhưng không có nghĩa là anh ta cũng vậy.”

Phạm Kỳ Kỳ thở dài một hơi: “Ài, nhìn thôi cũng đã là một kiểu thỏa mãn rồi.”

Trương Khấu Khấu chỉ cười nhẹ không đáp lại.

Cô nhớ lại những ngày làm việc tại khách sạn 5 sao, từng tiếp xúc với vô số những người ăn mặc lịch lãm, dung mạo anh tuấn, phong thái tao nhã hay ôn hòa của các vị khách. Họ luôn xuất hiện bên cạnh những cô nàng xinh đẹp khác, mỗi lần thì thầm những lời ngọt ngào như "Bảo bối, cục cưng, anh yêu em". Cô thấy nhiều, quen nhiều nên giờ đây đầu óc cũng trở nên tỉnh táo hơn không dễ bị những điều ấy mê hoặc nữa.

Sau khi dọn dẹp quán xá, Trương Khấu Khấu không vội vàng về nhà. Cô quyết định dạo một vòng chợ đêm để "khảo sát thị trường." Việc chọn món ăn vặt để bán, Cô vẫn còn đang suy nghĩ.

Chợ đêm là nơi cạnh tranh khốc liệt, đặc biệt trong lĩnh vực ăn vặt. Quán xá mọc lên như nấm sau mưa nhưng cũng nhanh chóng bị thay thế nếu buôn bán không ổn. Những quán ven đường làm ăn ế ẩm thường chỉ trụ được một thời gian ngắn trước khi bị quán mới "soán ngôi."

Sau vài vòng lượn lờ khắp chợ, Trương Khấu Khấu đã nảy ra một ý tưởng táo bạo: món kho!

Điều Cô nhận thấy là, chợ đêm gần như chẳng có quán ven đường nào bán món kho cả. Thế nhưng, đối diện khu chợ, có một cửa hàng chuyên món kho lúc nào cũng tấp nập khách, hàng dài người xếp chờ đến lượt. Trương Khấu Khấu len lén vào cửa hàng đó, nhìn bảng giá mà chép miệng vì là chuỗi thương hiệu lớn, giá cả dĩ nhiên không hề rẻ.

Món kho vốn là món ăn "quốc dân." hợp khẩu vị của hầu hết mọi người. Dùng để nhâm nhi khi xem phim, làm đồ nhắm rượu hay đơn giản là bày lên bàn làm món chính – tất cả đều tuyệt hảo. Điều đặc biệt là, chỉ cần nắm được bí quyết pha chế nước kho "đa năng." người ta có thể biến tấu ra đủ loại món ngon: đùi gà kho, cổ vịt kho, chân gà kho, móng heo kho, cánh gà kho... tha hồ mà sáng tạo!