Sau khi trở thành đỉnh cấp chiến lực của giới tu tiên, có một thứ tự xưng là Hệ Thống tìm đến Thôi Hoài. [Ta có thể chỉ dẫn ngươi tu luyện, điều kiện là ngươi đi công lược nam chính Tấn Diễn Kiếm Tôn. …
Sau khi trở thành đỉnh cấp chiến lực của giới tu tiên, có một thứ tự xưng là Hệ Thống tìm đến Thôi Hoài.
[Ta có thể chỉ dẫn ngươi tu luyện, điều kiện là ngươi đi công lược nam chính Tấn Diễn Kiếm Tôn.]
Điều này thật hoang đường, cả giới tu tiên không ai dám nói năng bừa bãi, nói gì đến chuyện dạy nàng tu luyện.
"Tấn Diễn Kiếm Tôn? Nếu ta không nhớ lầm, ba trăm năm trước hắn đã chết dưới kiếm của ta."
Đột nhiên nghe tin dữ nam chính chết bất đắc kỳ tử, Hệ Thống nức nở hỏi: [Vậy Minh Tiêu Tiên Quân thì sao? Nam phụ thượng vị cũng được.]
Thôi Hoài: "Minh Tiêu à, hắn chết còn sớm hơn, năm trăm năm trước đã bị ta gϊếŧ rồi."
*
Đến muộn mất một ngàn năm, xem ra cốt truyện của quyển "Tiên Tôn Hắn Hối Hận Không Kịp" này là vô phương cứu vãn rồi.
Hệ Thống: [Không sao, xe đến trước núi ắt có đường. Tính toán thời gian, cốt truyện của quyển nam tần vô CP văn "Đại Đạo Đỉnh Phong" đã bắt đầu, vừa đúng thiếu một nữ chính, ngươi hãy đến đó mà yêu đương đi.]
Bị áp lực bất khả kháng mà phải mở tiểu hào làm lại từ đầu, Thôi Hoài: "Ta *** ngươi cái ***"
"Bíp—"
Hệ Thống: "Phát hiện tâm tình ký chủ kích động, có liên quan đến ngôn ngữ không văn minh, đã che chắn."
*
Phù Khâm từ nhỏ lớn lên ở Phượng Hoàng Cốc, là người được công nhận là mạnh nhất trong cốc.
Phượng hoàng mỗi ngàn năm phải niết bàn một lần, sẽ có mấy chục năm thực lực suy yếu. Khác với việc an ổn vượt qua trong cốc, Phù Khâm quyết định ra ngoài đi dạo.
Mơ mơ màng màng bái nhập vào một môn phái tam lưu, Phù Khâm cùng vị sư muội bình thường, tu vi thấp kém so chiêu.
Tối hôm đó hắn đóng cửa phòng, suốt đêm viết thư cho trưởng lão trong tộc.
"Các ngươi đều nói ta là người mạnh nhất nhì trên đời, e là đang dỗ dành ta, cảnh giới lui về luyện khí, ngay cả sư muội chưa nhập đạo của ta cũng không đánh lại."
*
Khi Thôi Hoài và Phù Khâm có chút mờ ám.
Nàng/Hắn: Phải làm sao để cho sư huynh/sư muội biết, ta kỳ thật lớn hơn hắn/nàng một ngàn tuổi đây?
Đây là một câu chuyện hai lão ngưu tưởng mình đang gặm cỏ non, kỳ thật là hai lão ngưu gặm lẫn nhau.
*
Thêm vài lời:
1. Nhiệm vụ công lược không phải là nội dung chính của bài này, Hệ Thống và nữ chính ban đầu tra tấn lẫn nhau, về sau hợp tác tìm kẽ hở cùng thắng.
2. Không phải là đại nữ chủ văn, nhưng sẽ không xuất hiện tình tiết nữ chính vì bị người ta khống chế mà yêu một người đàn ông.
3. Nam chính phần lớn thời gian đánh không lại nữ chính, nhưng hắn da dày thịt béo, chịu đòn hơn nữ chính.
Nội dung nhãn: Hoan hỉ oan gia, Thiên tác chi hợp, Thiên chi kiêu tử, Tiên hiệp tu chân, Hệ thống, Khôi hài
Thị giác nhân vật chính: Thôi Hoài, Phù Khâm
Một câu giới thiệu vắn tắt: E rằng chư quân không mặt mũi gặp ta
Lập ý: Thực lực không phải là tiêu chuẩn duy nhất, có một trái tim mạnh mẽ càng thêm quý giá.
Vẫn đang cập nhật chờ chương mới