Chương 36

Lan Cẩn Tu dẫn Tư Dương đi về phía mô hình, hỏi: "Tư tiên sinh thích căn nào?"

Tư Dương vừa quan sát vừa hỏi: "Những căn nào chưa bán?"

Lan Cẩn Tu chỉ vào mấy căn anh dự định giữ lại cho riêng mình. Tư Dương thấy căn mình thích nhất vẫn chưa bị bán mất thì lập tức vui vẻ: "Tôi thích căn này."

Lan Cẩn Tu gật đầu: "Không thành vấn đề. Nếu Tư tiên sinh đã thích, vậy căn nhà này cứ coi như..."

Lời chưa dứt, Tư Dương đã cười tủm tỉm ngắt lời: "Nếu anh định nói là muốn tặng cho tôi, vậy thì tôi không mua nữa."

Lan Cẩn Tu khựng lại một nhịp rồi sửa lời: "Vậy tôi sẽ để cho cậu mức chiết khấu nội bộ cao nhất. Nếu Tư tiên sinh nể mặt, bằng lòng kết bạn với Lan mỗ thì xin cậu đừng từ chối thiện ý này của tôi."

Tư Dương cười đáp: "Được thôi, vậy thì đa tạ anh."

Thấy Tư Dương đã chấp nhận, Lan Cẩn Tu thầm thở phào một cái, anh cầm lấy chiếc máy tính bên cạnh ấn ra một dãy số. Lần này đến lượt Tư Dương sững người. Chẳng sợ Lan Cẩn Tu đã cho một mức chiết khấu cực thấp, thậm chí còn trực tiếp xóa sạch rất nhiều số lẻ và dù hiện tại trong tay cậu cũng đang có một khoản tiền lớn nhưng hình như... vẫn không đủ.

Giá nhà ở đây thực sự đắt đến mức vượt quá tưởng tượng. Khó trách thời buổi này "nô ɭệ của nhà cửa" ngày càng nhiều, thật khiến người ta phải đau đầu mà.

Tuy rằng không đủ nhưng cũng chẳng thiếu bao nhiêu. Ngay khi Tư Dương đang cân nhắc xem liệu có nên mượn tạm "kho quỹ nhỏ" của cậu bạn cùng phòng đại gia Lý Hạo hay không, thì Lan Cẩn Tu lại lên tiếng: "Tôi còn một yêu cầu quá đáng này nữa."

Tư Dương đang mải tính toán tiền nong, theo bản năng hỏi: "Cái gì?"

"Tư tiên sinh cũng là người trong huyền môn, tình trạng trên người tôi chắc hẳn cậu cũng cảm nhận được. Ngày đó em gái tôi cũng đã nói qua với cậu về trường hợp của tôi, lúc ấy cậu có bảo nếu có pháp khí ôn hòa thì có thể áp chế phần nào sát khí, chỉ là hiện giờ pháp khí thật sự quá khó tìm."

Tư Dương tức khắc hiểu ra ngay: "Anh muốn cầu một món pháp khí từ tôi?"

Cậu đã bảo mà, một người giữ vị trí cao như Lan Cẩn Tu sao tự dưng lại nhiệt tình đến thế. Đặc biệt là người này rõ ràng có tính cách khá lạnh lùng kiêu ngạo, dù có thực sự muốn cảm ơn đi nữa thì cũng chẳng đến mức đuổi cả nhân viên tư vấn đi để tự thân vận động thế này, trông kỳ quái vô cùng. Nếu là có điều muốn cầu cạnh thì mọi chuyện lại trở nên hợp lý rồi.

Lan Cẩn Tu lo lắng lời mình nói sẽ khiến Tư Dương cảm thấy khó xử, dù sao trong giới huyền môn không phải ai cũng có pháp khí. Thứ này thực sự là khả ngộ bất khả cầu, có tiền có quyền cũng chưa chắc đã sắm được: "Tôi biết pháp khí rất hiếm, nên mới nói đây là yêu cầu quá đáng. Nếu không có cũng xin cậu đừng thấy khó xử, là tôi đường đột quá."

Tư Dương nói: "Đưa tay trái đây."

Lan Cẩn Tu nghe lời chìa tay trái ra. Khi những đầu ngón tay lành lạnh của Tư Dương chạm vào lòng bàn tay mình, Lan Cẩn Tu cơ hồ theo bản năng muốn rụt lại nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. Tầm mắt anh dường như dính chặt vào những ngón tay trắng ngần thon dài ấy, nhịp tim càng lúc càng mất kiểm soát.

Tư Dương dò xét luồng âm sát trong cơ thể anh, quả nhiên đúng như lời Lan Ngọc Trác nói, thứ này mang ra từ trong bụng mẹ nên đã hoàn toàn dung hợp với hơi thở của anh. Nhưng bên cạnh âm sát, còn có một luồng sinh cơ ngoại lai đang luân chuyển, chính luồng sinh cơ này đã giữ cho anh không bị âm sát ăn mòn hoàn toàn.

Cũng chính nhờ luồng sinh cơ này mà âm sát trong người Lan Cẩn Tu giữ được trạng thái cân bằng, không bị rò rỉ quá mức gây hại người hại mình. Nhưng một khi âm sát quá nặng mà sinh cơ lại thiếu hụt, Lan Cẩn Tu vốn chỉ là thân xác phàm thai chắc chắn sẽ không chống đỡ nổi luồng khí lạnh lẽo này. Đến lúc đó, bản thân anh đau đớn đã đành, còn mang lại vận rủi cho những người tiếp xúc gần.