Chương 13

“Đúng đấy, ta còn tưởng là lợi hại bao nhiêu, kết quả chỉ một bài bình thường thôi cũng không đàn được.” Dịch Thanh cười nhạo báng, trên mặt toàn vẻ khinh thường.

“Ai biết có phải là người ta cố ý không, nói không chừng người ta rất thông minh đấy.” Trong nhóm có người nhỏ giọng nói, âm thanh không lớn, nhưng cũng đủ để người ở đây nghe thấy.

Nghe vậy, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi, trở nên rất thù địch: “Phì, không biết xấu hổ.” Dịch Thanh dứt khoát mặc kệ trở mặt luôn, nếu là người thông minh thì buổi trưa nên chủ động nhường vị trí, nhưng kết quả Thẩm Thanh lại ở đó giả vờ ngoan ngoãn, hại nàng ta bị cô cô dạy dỗ.

“Thẩm cô nương, ngươi vẫn nên luyện thêm đi, tiếp tục như vậy nữa nói không chừng cả Quân Âm Các chúng ta đều sẽ bị ngươi liên lụy.” Khi Tố Vân đi qua bên cạnh Thẩm Thanh, nàng ta bày ra dáng vẻ suy nghĩ cho mọi người.

Thẩm Thanh đứng ở cửa, sắc mặt rất lạnh lùng, nhưng cũng không biện giải gì. Đây vốn là vấn đề kỹ thuật của nàng không tinh thông, nếu hôm nay Vương gia nổi giận thật, đúng là nhóm nhạc sư đi tấu nhạc sẽ không có kết quả tốt đẹp gì. Nhưng mấy lời ám chỉ kia không khỏi hơi quá khó nghe, hơn nữa nàng chưa từng có những tính toán đó.

Buổi tối khi mọi người cùng nhau dùng bữa, không có một ai ngồi bên cạnh Thẩm Thanh, thỉnh thoảng nàng còn bị ngấm ngầm châm biếm, nhưng nàng lại chẳng đặt trong lòng. Dù sao quản được miệng của người khác khó khăn như lên trời.

Dùng cơm xong, cô cô quản sự đi tới phòng Thẩm Thanh.

Thẩm Thanh vẻ mặt hốt hoảng, cung kính hành lễ thỉnh an.

Nhưng cô cô quản sự lại mang vẻ dịu dàng và khách sáo bảo nàng mau lên giường nằm nghỉ, đừng để mình bị mệt, vừa nói còn vừa đặt cái hộp trong tay lên bàn, hộp đựng thức ăn mở ra, là một bát thuốc nóng hổi.

Buổi chiều lúc Thẩm Thanh mơ màng, nàng có cảm thấy có người đút thuốc cho mình, nhưng không ngờ bây giờ cô cô quản sự lại đích thân mang thuốc tới cho nàng.

Thế là nàng lập tức đứng dậy cảm ơn, nhưng lại bị cô cô quản sự ngăn lại, còn vô cùng thân thiết nhiệt tình kéo tay nàng, quan tâm nói: “Thân thể ngươi không tốt, Vương gia đặc biệt mời đại phu tới khám cho ngươi. Chuyện buổi trưa ngài cũng không truy cứu nữa, còn dặn dò ta chăm sóc ngươi thật tốt, sau này ngươi cũng phải chú ý thân thể nhiều hơn đấy.”

“Vương gia quan tâm hạ nhân là phúc khí của những nô tỳ chúng ta.” Thẩm Thanh không biết nên nói gì, cụp mắt suy nghĩ đáp.

“Đương nhiên, Vương gia nhà chúng ta rất tốt, ngươi đừng tin mấy lời bừa bãi bên ngoài.” Cô cô quản sự nói lời thấm thía, nhưng trong đấy lại như đang ám chỉ gì đó.

“Chúng ta là người của Vương phủ, sao có thể tin mấy lời nói bậy ở bên ngoài.”

“Ta thấy ngươi dung mạo không tầm thường, đã cập kê chưa? Trong nhà đã hứa hôn cho ngươi chưa?”

“Ta năm nay vừa cập kê, chỉ là trong nhà không còn ai, sao có thể có chuyện hôn sự được.” Cô cô quản sự đột nhiên quan tâm như vậy, trong lòng Thẩm Thanh hơi cảnh giác.

“Vương gia chúng ta không lớn hơn ngươi mấy tuổi, bây giờ bên cạnh còn chưa có người hầu hạ, sau này không biết ai sẽ có được may mắn đó, có thể được hầu hạ Vương gia.” Khi nói lời này, cô cô quản sự còn cố ý liếc nàng.

“Tất nhiên sẽ là quý nữ nhà giàu, tiểu thư khuê các.”

Vẻ mặt cô cô quản sự hơi đổi, sự nhiệt tình trong động tác cũng giảm đi không ít, nàng ta thu tay lại, sửa sang lại quần áo, giọng điệu lạnh nhạt nói: “Những chuyện này đương nhiên không phải thứ mấy hạ nhân chúng ta có thể quan tâm, được rồi, ngươi cũng nghỉ ngươi đi.”

“Vâng.” Thẩm Thanh còn chưa hành lễ xong, cô cô đã đi ra khỏi cửa.

Thấy vậy Thẩm Thanh chỉ đành cười khổ lắc đầu, vừa rồi đương nhiên nàng nghe hiểu được ám chỉ của cô cô, là muốn bảo nàng leo lên giường Vương gia, bây giờ trong phủ còn chưa có Vương phi, vừa hay Vương gia đang thiếu mấy thông phòng, nếu lúc này có thể leo lên giường Vương gia, sẽ không chỉ không một ai oán trách, mà sau này còn có thể có sức nặng không nhẹ trong lòng Vương gia.

Nam nhân mà, đương nhiên sẽ có chút đặc biệt với nữ nhân đầu tiên của mình. Nhưng Thẩm Thanh lại không có dự định này, theo nàng thấy không chừng sau này Vương gia sẽ có hành vi bạo hành, như vậy quá mức nguy hiểm.

Trong thời gian nửa tháng sau đó, Thẩm Thanh càng thêm ít giao du với bên ngoài, trong lúc đó Vương gia có gọi một hai lần, cô cô quản sự cũng không sắp xếp nàng đi.