Nam thần cơ bắp, trai trẻ phong nhã, dù là kiểu cổ xưa hay phương tây hiện đại, đều không thể sánh được với gương mặt tuyệt mỹ này.
À... với dung nhan này, còn cần nam nhân làm gì?
Dao Cơ bỗng hối hận. Nàng chẳng còn chút hứng thú nào với vị hoàng đế sắp tới.
Nhất là khi hệ thống thông báo rằng nhiệm vụ chính đầu tiên là: Dao Cơ thị tẩm cùng Chu Diễm.
Khóe miệng Dao Cơ lập tức co giật đến cực hạn.
Dù nàng đang bày ra vẻ mặt vô cùng miễn cưỡng, nhưng nhìn vào gương, sắc đẹp ấy vẫn khiến người ta nghẹt thở.
Aizz... thật là đau lòng.
Dao Cơ đưa tay vuốt mặt, vừa mơ màng vừa bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Cái trò chơi khốn kiếp này đúng là muốn dồn người ta đến đường cùng.
[Xin người chơi yên tâm, sáu nhân vật nam chính trong trò chơi đều được thiết kế dựa trên thẩm mỹ chung, mỗi người mỗi vẻ, đảm bảo không khiến ngài thất vọng.]
Hệ thống lên tiếng an ủi khi thấy Dao Cơ có ý kháng cự.
Lúc nàng còn định hỏi thêm thông tin về Chu Diễm, thì cung nữ Liên Oanh hấp tấp chạy vào, mặt mày tràn đầy hớn hở.
“Nương nương! Bệ hạ đã hạ triều, lập tức sẽ đến đây! Chúng ta mau chuẩn bị đi, không thể chậm trễ! Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau dâng lư hương Kim Nghê lên!”
Dao Cơ phe phẩy quạt tròn, nhìn các cung nữ đang vội vã tất bật khắp phòng, mồ hôi nhỏ giọt trên trán cũng mang theo hương thơm thoang thoảng.
Liên Oanh không tin ai khác, tự tay thắp hương, khi dùng kẹp gắp từng khối hương lên lò, ngay cả hơi thở cũng dè chừng, sợ xảy ra sơ suất.
Tư thế trịnh trọng ấy khiến Dao Cơ tò mò, liếc nhìn thêm mấy lần.
Chẳng bao lâu sau, làn khói trắng khẽ tỏa ra, uốn lượn khắp phòng, xoay vài vòng mới tan đi.
Mùi hương không nồng lắm, lại dễ chịu đến mức kỳ lạ, khiến người ta mơ hồ cảm thấy mê đắm. Hương Về Hề do Mộ Sùng quốc tiến cống, giá trị bằng cả vàng ngọc, hậu cung đông đúc thế kia mà bệ hạ chỉ ban riêng cho nàng, đủ thấy tấm chân tình của bệ hạ dành cho nàng như thế nào.
Liên Oanh mắt mũi sáng rỡ, nhưng Dao Cơ thì lại thấy là lạ.
Về hề? Về trời?
Không phải định tiễn nàng lên đường đấy chứ?
Mấy cung nữ dâng tới mấy bộ xiêm y hoa lệ cho Dao Cơ chọn. Thấy nàng không mấy thích thú, Liên Oanh lập tức cuống lên:
“Nương nương, xin đừng quên vì sao nương nương tiến cung. Vì Dao gia, xin đừng tùy hứng nữa!”
Liên Oanh là nha hoàn hồi môn của Dao Cơ, trung thành tuyệt đối, mọi việc đều lấy lợi ích gia tộc làm đầu.