Thư sinh chỉnh lại y phục, khẽ thở dài:
“Ngươi không biết đó thôi. Năm năm trước, vị Triều Thánh Giả trẻ tuổi của Bắc Đẩu đã ngã xuống. Lại thêm chiến sự Quỷ Nguyên ở Bắc Cảnh khiến người thì tử trận, kẻ thì trọng thương. Ngay cả trấn tông chi bảo cũng bị kẻ khác đánh cắp. Bắc Đẩu nguyên khí đại thương, bị Nam Tước thừa cơ chèn ép, cũng chẳng có gì lạ.”
Nghe đến đây, Minh Lật trầm mặc. Chỉ từ vài lời ấy, nàng đã nắm được những tin tức then chốt.
Một là nàng đã chết năm năm.
Hai là khi rời Bắc Cảnh, trấn tông chi bảo không được mang theo, kết cục bị kẻ trộm mất.
Ba là hiện tại Nam Tước đang thừa cơ áp bách Bắc Đẩu.
Năm năm... quãng thời gian không dài, nhưng với Bắc Đẩu, biến cố lại quá đỗi dồn dập.
Thiếu niên rạng rỡ như ánh mặt trời kia ngả người ra ghế, cảm khái thở dài:
“Đã từng có bảy vị chí tôn cường giả, nay chỉ còn năm.”
Minh Lật khẽ cau mày:
“Còn ai ngã xuống nữa?”
Thiếu niên nghe vậy bèn kể lại chuyện xưa:
“Bắc Đẩu Triều Thánh Giả Minh Lật, tử trận ở Quỷ Nguyên Bắc Cảnh. Ngay sau đó, Đông Dương Triều Thánh Giả Tống Thiên Cửu cũng vong mạng nơi ấy. Hiện tại, chỗ đó được gọi là Triều Thánh Mộ — ý rằng, ngay cả cường giả tám mạch bảy cảnh bước vào cũng có đi mà chẳng có về.”
Trong lòng Minh Lật chấn động:
“Tống Thiên Cửu... vì sao lại đến Quỷ Nguyên Bắc Cảnh?”
Nàng cảm thấy mình đã bỏ lỡ quá nhiều bí ẩn. Vừa định tiếp tục truy hỏi, thiếu niên kia đã cười nói:
“Mấy chuyện ấy, thiên hạ ai cũng biết. Chỉ có ngươi nghe qua lại tựa hồ như lần đầu được nghe vậy.”
Hắn chống tay lên bàn, thân thể hơi nghiêng về phía Minh Lật, ánh mắt mang vài phần hiếu kỳ dò xét:
“Ngươi định tới Bắc Đẩu võ viện ư?”
Minh Lật chỉ khẽ nâng mắt.
Thiếu niên lập tức vỗ bàn, giọng đầy hứng khởi:
“Vậy thì hiện tại hãy gia nhập Phi Hồ võ viện chúng ta đi! Có được thư đề cử của võ viện , siêu cấp tông môn tùy ngươi chọn lựa! Bắc Đẩu, Nam Tước, Đông Dương hay Thái Ất, toàn bộ đều không còn là mộng tưởng!”
Thiếu niên đang đọc sách nghe vậy, mặt không đổi sắc, lạnh nhạt nói:
“Cẩn thận mà lựa chọn.”
Bị phản bác, thiếu niên như ánh nắng kia chỉ xua tay, cười ha hả:
“Đừng nghe hắn! Cô nương, ta xem ngươi đâu phải kẻ mới chập chững bước vào Cảm Tri cảnh, lại còn hướng tới Bắc Đẩu tông, tất nhiên chẳng phải hạng cá mặn nhút nhát. Phi Hồ võ viện chúng ta chính là cần người nhiệt huyết như ngươi!”
Thiếu niên đọc sách trợn mắt, từ trên xuống dưới đánh giá Minh Lật. Dáng vẻ ngoan hiền khả ái, tư thái đoan trang ưu nhã, hoàn toàn giống tiểu thư khuê các, trên người chẳng hề có chút khí chất “nhiệt huyết” nào.
Minh Lật hơi cúi đầu, ôn nhu đáp:
“Đa tạ.”