Chương 21

Chu Tử Tức trời sinh am hiểu linh kỹ pháp trận, thường xuyên phải vận dụng tri thức Hành Khí Mạch, nên vẫn hay tìm đến nàng hỏi han, xin chỉ dạy.

Hắn vốn là thiên tài Hành Khí Mạch, đệ tam cung vừa sinh ra đã đạt Mãn Cảnh. Khi ấy, Minh Lật từng nghĩ, dù hắn không bước lên cảnh giới Triều Thánh như Thư Thánh năm xưa, thì cũng đủ sức nắm giữ uy lực chẳng kém một vị Thánh nhân - người có thể dùng một chữ mà diệt cả thành.

Thế nhưng, trước khi nàng khởi hành đến Bắc Cảnh, đã tròn hai tháng không còn gặp lại Chu Tử Tức.

Hai tháng trước, hắn cùng huynh trưởng xuống núi, nói là để hỗ trợ một việc định chế linh khí, phải đi rất xa - tận đến vùng Băng Mạc. Khi ấy, nàng cũng không bận tâm nhiều, chỉ thuận miệng hỏi khi nào trở lại. Chu Tử Tức cười, đáp rằng sẽ “mau chóng về núi”.

Nhưng mãi đến ngày nàng tiến vào Quỷ Nguyên Bắc Cảnh, thậm chí đến khi trúng kiếp nạn mà vong mạng, vẫn chưa từng chờ được hắn trở về.

Nhớ lại ác mộng đêm qua, giữa hai hàng mày Minh Lật thoáng nhíu lại, một tia bất an mơ hồ dấy lên trong lòng.

“Đến lượt chúng ta rồi.” Thiên Lí lên tiếng.

Hắn cùng Phương Hồi liếc nhìn Minh Lật đang đứng dậy, rồi lại nhìn sang đối thủ đối diện - một thiếu niên cao lớn, thân hình rắn chắc, khí thế áp người.

Thiên Lí thấp giọng thì thào, đầy lo lắng:

“Thua cũng không sao, chỉ cần đừng để người ta đánh dập mặt nàng, nếu không ta đây thật sự tội lỗi chồng chất.”

Rõ ràng, cả hắn lẫn Phương Hồi đều chẳng mấy tin tưởng rằng Minh Lật có thể chống lại một thiên tài đã thức tỉnh tám mạch.

Minh Lật bước lên võ đài thi hội, đối diện thiếu niên kia. Dù người đối diện cao lớn hơn nàng cả một cái đầu, thần sắc nàng vẫn điềm nhiên, không chút hoảng loạn. Trong lòng nàng khẽ nghĩ:

[Nếu ngay cả đám học sinh võ viện này mà còn không thắng nổi, thì chi bằng chết thêm một lần nữa, khỏi phí công trở lại nhân gian này.]

Thiếu niên kia nheo mắt, khóe môi cong lên, nụ cười mang vài phần trêu chọc:

“Có muốn để ngươi ra tay trước chăng?”

Minh Lật khẽ giơ tay, ngón trỏ điểm nhẹ:

“Không cần.”

Động tác kia chính là Hành Khí Quyết chi thế.

Thiếu niên lập tức thu liễm nụ cười, ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc.

Từ xưa đến nay, đệ tam cung Hành Khí Mạch thường bị xem là yếu nhất trong các Tinh Mạch. Cùng một loại linh kỹ dị năng, người tu Hành Khí Mạch gần như luôn thua kém người khác.

Thư Thánh năm đó có thể chỉ bằng một chữ mà diệt vạn địch, nhưng thiên hạ đa phần lại không được như vậy, một chữ gϊếŧ một người còn chẳng nổi.

Song, Minh Lật hiểu rõ yếu không phải tại Hành Khí Mạch, mà là do mạch này chọn người quá khắt khe.

Nó tiêu hao Tinh Chi Lực cực lớn, đòi hỏi khống chế tinh chuẩn đến tuyệt đối, cần sự cẩn trọng, nhẫn nại, và tinh thần lực kiên định.

Còn những điều ấy, nàng đều có.

Trải qua thủy luyện, hoang dã rèn thân, lại dung hợp Triều Thánh Chi Hỏa trong một thân thể xa lạ, Minh Lật đã sớm tu Hành Khí Mạch đến cảnh giới Mãn Cảnh.