Chương 4: Hình Thái Thần Niệm

꧁༒• Dịch: hunglv •༒꧂

----------------------------------------

Chẳng lẽ nhà họ Hàn này thực chất là hậu duệ của một gia tộc cổ xưa nào đó, đang có ngôi vị hoàng tộc cần tìm người thừa kế?

Với lại, cái tỷ lệ để người bình thường sinh ra người có siêu năng lực...

"Yên tâm, mẹ tính rồi."

Vương Diễm phấn khởi nói: "Mẹ và cha con đã làm xét nghiệm gen rồi, tính cả khả năng đột biến gen thì chúng ta có khoảng 10% tỷ lệ sinh ra một đứa trẻ có thiên phú cực tốt."

Hàn Phong: "???"

Khoan đã, cái chuyện đột biến gen quái quỷ gì thế này? Rút thẻ, rút thẻ có bảo hiểm sao?

Còn nữa, cái 10% này rốt cuộc là sao? Có phải tỷ lệ ra "nhân vật giới hạn" không?

Hàn Phong gần như muốn phát điên.

Hắn đã nghĩ đến vô số khả năng về hoàn cảnh gia đình mình, nhưng chưa bao giờ ngờ rằng, hoàn cảnh gia đình mình lại quái gở đến thế...

Nhất là mẹ hắn: Một bà mẹ nghiện trò "rút thẻ sinh con".

---

Một lúc lâu sau.

Vương Diễm vào bếp rửa rau, chỉ còn lại hai cha con.

"Sức khỏe của mẹ vẫn tốt chứ ạ?"

Hàn Phong bắt chước tính cách của “Tiểu Hàn Phong”, cố gắng hết sức để không lộ sơ hở.

"..."

Hàn Thiên Lỗi im lặng một lúc lâu rồi thở dài: "Cơ thể mẹ con thì có làm sao đâu. Người con nên lo là cha mới phải... Gần đây hai chân cha cứ tê mỏi, máu huyết không lưu thông."

"Hả?"

Hàn Phong ngơ ngác. Trong ký ức, chẳng phải cha thường kêu đau lưng sao?

Thôi được rồi, không quan trọng.

Ở thế giới có siêu năng lực này, hắn đương nhiên không lo về vấn đề y tế. Nhưng dù xét về mặt đạo lý hay đạo đức... hắn vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng?

Đúng lúc này, cha hắn, Hàn Thiên Lỗi, lén lút liếc nhìn về phía phòng bếp rồi mới lặng lẽ giảm nhỏ âm lượng cuộc gọi video để nói riêng với con trai vài câu.

"Con à."

Hàn Thiên Lỗi hạ giọng nói: "Con nói xem có cách nào khuyên mẹ con không? Ta thấy năm đứa là đủ rồi..."

"Ừm."

Hàn Phong trầm ngâm giây lát: "Hay là... cha thử tiếp cận từ góc độ nữ quyền xem sao?"

"Được thôi."

Hàn Thiên Lỗi mặt mày ủ rũ: "Để ta thử xem."

Nói xong hắn đi thẳng vào bếp.

Qua điện thoại, Hàn Phong vẫn có thể loáng thoáng nghe được cuộc đối thoại của cha mẹ.

"Vợ à."

Hàn Thiên Lỗi hắng giọng: "Mấy hôm nay anh có đọc tin tức, thấy có một hiệp hội bảo vệ phụ nữ gì đó nói rằng, thời nay người có siêu năng lực ngày càng nhiều, y học cũng phát triển, phụ nữ không còn bị giới hạn bởi thể chất nữa. Về cơ bản đã thực hiện được bình đẳng nam nữ, giúp xã hội phát triển ổn định."

"Em biết chứ."

Vương Diễm bình thản đáp: "Bản thảo bài viết đó còn do em duyệt mà."

"Ồ?"

"Không hổ là vợ của anh!"

Hàn Thiên Lỗi phấn chấn hẳn lên: "Anh thấy bài viết đó nói, nữ quyền thời nay được pháp luật bảo vệ, hoàn toàn không cần thiết phải sinh con chỉ để đáp ứng mục đích phải có con..."

"Vậy chúng ta có phải là không cần sinh nữa không?"

Hàn Thiên Lỗi cảm thấy có hy vọng.

Tuyệt vời... đến đây, Hàn Phong cũng phải khen cha mình một câu.

Nước đi này quả là cao tay.

Lấy quyền lợi của phụ nữ ra làm lá chắn, nếu mẹ thật sự là người có tư tưởng truyền thống, những lời này sẽ giúp bà khai thông suy nghĩ, lại còn có thể dập tắt ý định sinh thêm con.

Có lý có cứ! Đây quả là một đòn tấn công không tồi!

Thế nhưng nghe Hàn Thiên Lỗi nói, Vương Diễm ngẩn ra, có chút nghi hoặc: "Chẳng lẽ chúng ta sinh con không phải vì yêu nhau sao?"

"???"

Mặt Hàn Thiên Lỗi tức thì tái đi.

Hàn Phong cũng hít sâu một hơi.

Phản kích thật chí mạng! Quả không hổ là người nắm quyền sinh sát trong gia đình!

Thảo nào trong ký ức của "Tiểu Hàn Phong", suốt hơn hai mươi năm, mẹ luôn đè đầu cưỡi cổ cha, khiến cha phải nghe lời răm rắp! Bản lĩnh này quả thực không phải dạng vừa!

Nếu hắn đoán không lầm... tiếp theo, hẳn là thời khắc kết liễu.

Quả nhiên, chỉ nghe "cạch" một tiếng! Vương Diễm đặt con dao thái rau xuống, quay sang nhìn chồng: "Ý anh là anh ở bên em, chỉ để mong em đẻ con thôi sao?"

"Không phải, anh..."

Hàn Thiên Lỗi lau mồ hôi: "Anh đương nhiên là vì yêu em rồi, anh... anh chỉ là thấy bài báo viết phải tôn trọng phụ nữ, không thể sinh nhiều..."

"Vì sao không được?"

Vương Diễm nghi hoặc: "Sao thế, cho phép đàn ông các người muốn sinh mấy đứa thì sinh, còn phụ nữ chúng ta thì không được à?"

"Không phải."

Hàn Thiên Lỗi vã mồ hôi hột: "Anh chỉ là thấy bài báo viết phải tôn trọng phụ nữ..."

"Viết cái gì!"

Vương Diễm cười lạnh: "Phụ nữ chúng ta trước nay không theo đuổi việc sinh nhiều hay sinh ít, cái chúng ta muốn là quyền tự do lựa chọn sinh hay không!"

"Muốn sinh mấy đứa thì sinh mấy đứa!"

"Không muốn thì một đứa cũng không sinh."

Vương Diễm nói giọng thản nhiên: "Hiểu chưa?"

"..."

Hàn Thiên Lỗi im bặt. Hình như... đúng là phải như vậy thật.

"Thế..."

Hàn Thiên Lỗi cẩn thận nhìn vợ mình: "Thế, thế ý của em là..."

"Anh nói xem?"

Vương Diễm liếc xéo chồng một cái.

"..."

Hàn Thiên Lỗi lập tức cảm thấy toàn thân chột dạ.

Xong rồi, thất bại toàn diện.

---

Đẹp! Một chiêu kết liễu!

Hàn Phong ở bên ngoài cũng phải kinh ngạc thán phục.

Hay lắm, không hổ là mẹ "đại nhân"! Dù nhìn từ góc độ nào, cha dường như cũng không hề có sức phản kháng...

Như vậy Hàn Phong cũng yên tâm rồi.

Điều hắn lo lắng nhất là mình sẽ xuyên vào một gia đình cổ hủ, tàn dư của thời đại phong kiến với đầy những chuyện máu chó, nhưng xem ra bây giờ tình hình vẫn ổn?

Đương nhiên mặc dù hắn rất muốn nói với mẹ rằng, “một lần quay ra kỳ tích” chỉ đơn thuần là chuyện may rủi, không thể quá mê tín, nhưng nhìn tình cảnh của cha hắn thì...

Thôi vậy, cứ để mọi chuyện tự nhiên đi, mẹ "đại nhân" vui là được rồi.

Hắn đã hoàn toàn mang tâm thế của một kẻ xuyên không thờ ơ, chỉ có thể cảm thán trong lòng một câu: Vẫn là người của thế giới khác các ngươi biết chơi thật.

Còn về phần cha... Hàn Phong có chút đồng cảm.

Quả nhiên rất nhanh sau đó, cha hắn bước ra, sắc mặt ảm đạm không chút ánh sáng.

Hàn Phong ân cần hỏi thăm: "Cha, người không sao chứ?"

"..."

Hàn Thiên Lỗi thở dài: "Hàn Phong, con được ăn học, kiến thức sâu rộng, có thể giới thiệu cho ta nơi nào có hiệp hội bảo vệ quyền lợi nam giới không?"

Hàn Phong: "???"

Cha có cần phải làm đến mức đó không?

---

Một lúc lâu sau, cha mẹ hắn mới tắt video.

Tâm trạng của Hàn Phong có chút khó tả.

Tuy phải đối mặt với mấy anh chị em và cả cha mẹ mới có hơi khó xử, nhưng khi đến thế giới xa lạ này, cảm giác có người quan tâm dường như cũng không tệ.

Dù sao thì sau này, hắn chính là Hàn Phong.

Từ lúc xuyên không đến giờ, hắn đã làm hai việc lớn.

Đầu tiên là sống sót và trở về từ khu phế tích ngoài thành, thứ hai là lừa gạt cha mẹ trót lọt, đến bây giờ hắn mới thật sự yên lòng.

"Sau này, đây chính là thế giới của ta sao?"

Hàn Phong thầm cảm thán, thế giới mới mẻ và đầy bí ẩn.

Thế giới này đã khơi dậy ngọn lửa nhiệt huyết vốn đã bị bào mòn bởi chuỗi ngày trả nợ mua nhà lặp đi lặp lại... Có lẽ, một cuộc sống như vậy cũng không tệ?

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không bị đâm chết.

Nghĩ đến việc mình chết đi sống lại mấy lần trong một ngày, vẻ mặt hắn lại có chút gượng gạo.

Ừm...

Muốn không bị đâm chết thì vẫn nên tìm hiểu kỹ về các nguyên tố siêu năng lực thần bí này trước đã.

Ở thế giới thần kỳ này, mỗi nguyên tố siêu năng lực đều có năng lực nền tảng của riêng mình.

Ví dụ như: năng lực nền tảng của Sa Trần Chi Lực (số hiệu 110) là Tích Cát Thành Tháp, có thể điều khiển cát bụi ngưng tụ thành các loại vật thể, tính ứng dụng vô cùng rộng rãi.

Về lý thuyết, chỉ cần học được kỹ năng này là đã nắm vững nền tảng của Sa Trần Chi Lực. Đây cũng là kỹ năng chiến đấu bằng siêu năng lực duy nhất được các học viện lớn dạy miễn phí.

"Tích Cát Thành Tháp..."

Hàn Phong có chút tò mò.

Thế là, hắn giơ tay lên, thử thi triển kỹ năng này.

Vù... một luồng năng lượng chảy xuôi trong lòng bàn tay.

Sau đó, Hàn Phong kinh ngạc phát hiện vô số hạt bụi màu vàng nhạt bỗng nhiên xuất hiện trong phòng, chảy về phía lòng bàn tay hắn như dòng cát lún.

A?

Hai mắt Hàn Phong sáng lên, đây chính là Sa Trần Chi Lực sao?

Vυ"t!

Vυ"t!

Sa Trần Chi Lực chuyển động theo ý nghĩ, uyển chuyển linh hoạt, trông rất ngầu.

Mà đây... mới chỉ là năng lực nền tảng của nguyên tố với số hiệu là 110.

Hắn rất tò mò, Sa Trần Chi Lực xếp hạng 110 đã thú vị như vậy, thế Thần Niệm Chi Lực xếp hạng 69 thì sao?

Thế là, Hàn Phong lên mạng tìm kiếm một lúc.

Tuy những thứ như kỹ năng chiến đấu dành cho siêu năng lực cực kỳ quý giá, nhưng năng lực nền tảng của nguyên tố thì vẫn rất dễ tìm.

Một lúc lâu sau, hắn đã tìm thấy cách vận dụng kỹ năng cơ sở của Thần Niệm Chi Lực trong một bài hướng dẫn về hệ tinh thần trên diễn đàn của một Trường Đào Tạo Siêu Năng Lực nào đó.

Thần Niệm Chi Lực, số hiệu nguyên tố 69, năng lực nền tảng: Hình thái Thần Niệm.

Người sở hữu Thần Niệm Chi Lực sẽ tự hình thành hình thái Thần Niệm trong cơ thể, chỉ cần kích hoạt Thần Niệm Chi Lực là có thể quan sát trạng thái của hình thái Thần Niệm.