Chương 1: Từ Nhập Môn Thẳng Tiến Xuống Mồ

꧁༒• Dịch: hunglv •༒꧂

----------------------------------------

"Hít..."

Người thanh niên bỗng tỉnh dậy, vội vàng sờ soạng khắp người rồi ngỡ ngàng nhìn đôi bàn tay trắng trẻo của mình.

"A? Mình không sao ư? Không bị thương ư? Hay là bệnh viện đã chữa khỏi rồi?"

Lòng hắn tràn ngập nghi hoặc. Ký ức cuối cùng vương vấn là hình ảnh đôi bàn tay mình dính đầy máu.

Khoan đã.

Thanh niên mơ màng nhìn lướt nhìn xung quanh: "Đây... đây là đâu?"

Đập vào mắt hắn là một khung cảnh hoang vắng, cỏ dại mọc um tùm.

Ở phía xa, cánh rừng chìm trong ánh hoàng hôn mờ tối, toát ra một vẻ rùng rợn khó tả, giống như ánh mắt nghiêm khắc của thầy chủ nhiệm bất chợt ló ra từ sau khe cửa lớp.

Kinh khủng.

Đây là cái nơi quái quỷ nào vậy?

Khi thanh niên đang lơ đãng suy nghĩ, một đoạn thông tin bỗng hiện lên trong trí nhớ của hắn.

Hàn Phong, 18 tuổi, đã tốt nghiệp Học Viện Siêu Năng Lực, hiện tại đang thất nghiệp, không muốn về nhà nhưng cũng chẳng tìm được việc ở thành phố lớn...

Ai? 18 tuổi? Học Viện Siêu Năng Lực?

"Chẳng lẽ..."

Hàn Phong chợt nhận ra: "Ta thế mà... xuyên không rồi?"

Hắn cúi đầu xuống, lúc này mới cảm nhận được sự khác biệt của cơ thể này: Đó là một cơ thể trẻ trung, tràn đầy sức sống, kèm theo cả ký ức nguyên vẹn của chủ nhân cũ.

Hắn đã xuyên không thật rồi.

Một lúc lâu sau, hắn mới chấp nhận thân thế mới của mình.

"Nếu như vậy... nghĩa là ta đã chết thật rồi."

Hàn Phong thở dài.

Trước khi xuyên không, hắn cũng là một "xã súc" 996* chính hiệu, làm quản lý sản phẩm cho một công ty phần mềm, gánh vác nhiệm vụ quan trọng là nghiên cứu và phát triển sản phẩm của công ty.

(* "Xã súc" 996: là tiếng lóng phổ biến ở Trung Quốc dùng để chỉ một người làm việc cực kỳ vất vả với cường độ cao. 996: Lịch làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần. Xã súc (社畜 - shè chù): Nghĩa đen là "súc vật công sở" hay "thú nuôi của công ty", ý chỉ những người bị công ty vắt kiệt sức lực và phải đánh đổi cuộc sống cá nhân vì công việc.)

Thế nhưng...

Ngay ngày hôm qua, khi đang yêu cầu một lập trình viên thiết kế ứng dụng đổi màu theo tâm trạng người dùng... thì hắn đã mất mạng.

Giờ phút này nếu có thể quay về, hắn nhất định phải cảnh báo cho các đồng nghiệp của mình rằng: Khi giao việc cho lập trình viên, nhớ thu hết các vật sắc nhọn trong phòng đi.

Rốt cuộc, mấy tay lập trình viên này, đứa nào cũng nông cạn cả. Ứng dụng đổi màu theo tâm trạng người dùng có gì mà khó khăn chứ?

Kế hoạch ban đầu chỉ là làm một chiếc nhẫn tâm trạng rẻ tiền, gắn thêm con chip kết nối mạng hay gì đó, chứ đâu phải bắt cậu ta đổi màu thật.

Tiếc là, lập trình viên bây giờ quá nóng tính... chẳng thèm nghe mình nói hết câu đã ra tay. Haiz.

"Tiếc thật."

Hàn Phong lắc đầu: "Mình đã không còn, dự án này chắc chắn sẽ thất bại, không chừng vì thế mà lợi nhuận của công ty cũng sụt giảm theo."

À... Đúng rồi, còn cha mẹ của ta nữa.

Về chuyện này thì Hàn Phong lại chẳng có gì phải lo. Hai năm nay nhà nước mở chính sách hai con, cha mẹ hắn cũng đã có thêm một đứa em trai để hưởng ứng lời kêu gọi.

Cái chết của hắn ở công ty chắc chắn được tính là tai nạn lao động, chắc hẳn sẽ nhận được một khoản bồi thường không nhỏ.

Như vậy... cũng chẳng có gì đáng lo nữa.

---

Rất nhanh sau đó, Hàn Phong đã thu lại dòng suy nghĩ.

Tình hình của bản thân mình thì hắn đã rõ, nhưng tình hình của "Tiểu Hàn Phong" này lại hơi phức tạp.

Cùng với đó là cái thế giới bí ẩn này nữa.

Đây là một thế giới của năng lực nguyên tố, chỉ cần có thể cảm nhận được nguyên tố, ngươi sẽ có được năng lực siêu nhiên tương ứng và trở thành một người có siêu năng lực.

Hiệp hội người có siêu năng lực đã dựa vào sức mạnh chiến đấu để lập ra một "Bảng Xếp Hạng Nguyên Tố Siêu Năng Lực", dùng để phân loại tất cả các nguyên tố siêu năng lực hiện có.

Rất không may, Hàn Phong sở hữu Sa Trần Chi Lực*, số hiệu nguyên tố là 110. Đây là nguyên tố thuộc nhóm thứ ba, nên cơ hội việc làm ở mức trung bình.

(* Sa Trần Chi Lực: Đây là một siêu năng lực cho phép người sở hữu điều khiển, ngưng tụ cát thành các hình thái khác nhau.)

Đương nhiên.

Dù không thể trở thành người có siêu năng lực chiến đấu, nhưng nếu làm những công việc phụ trợ cần đến siêu năng lực, hắn vẫn có thể sống rất dư dả.

Chỉ là...

Đáng tiếc là cha mẹ lại đặt hi vọng vào hắn quá cao.

Ngươi là học sinh tốt nghiệp từ Học Viện Siêu Năng Lực cơ mà!

Người sở hữu siêu năng lực tốt nghiệp từ nơi đó đều là những người có thể lên trời xuống đất, không gì không làm được!

Giống hệt như cha mẹ ở kiếp trước, trong mắt họ, sinh viên đại học rất lợi hại. Chỉ khác là họ không biết bây giờ sinh viên nhiều như chó, nghiên cứu sinh thì đầy đường...

Tốt nghiệp xong thật sự sẽ là thất nghiệp.

"Tiểu Hàn Phong" này cũng là như vậy.

Sau khi tốt nghiệp Học Viện Siêu Năng Lực, "Tiểu Hàn Phong" vì không tìm được công việc thích hợp dành cho người có siêu năng lực, nên không muốn trở về đối mặt với ánh mắt thất vọng của cha mẹ.

Lúc này, cậu mới đăng ký vào trung tâm huấn luyện do bạn học giới thiệu: "Trung Tâm Huấn Luyện Siêu Năng Lực Quốc Gia."

1. Tốt nghiệp chỉ sau một tháng!

2. Ngươi không mạnh lên được là vì thiếu tự tin!

3. Không có siêu năng lực vô dụng, chỉ có người sử dụng siêu năng lực là vô dụng!

4. Siêu năng lực: Từ nhập môn đến thành thạo!

...

Thế là "Tiểu Hàn Phong" đăng ký.

Trải qua một tháng học tập, "Tiểu Hàn Phong" đã tốt nghiệp thành công.

Hồi tưởng đến đây, Hàn Phong còn cố ý xem lại hình ảnh tốt nghiệp của "Tiểu Hàn Phong" ở trung tâm huấn luyện kia.

"Chúc mừng ngươi! Hàn Phong!"

"Ngươi đã tốt nghiệp thành công!"

"Kể từ hôm nay, ngươi đã chính thức trở thành một người có siêu năng lực chiến đấu đủ tư cách!"

"Ngươi phải nhớ kỹ, thiên tài là người chỉ có một phần thiên phú và chín chín phần còn lại là nỗ lực!"

"Hãy nhớ kỹ khẩu hiệu của chúng ta, không có siêu năng lực vô dụng, chỉ có người sử dụng siêu năng lực là vô dụng! Muốn thành công thì chỉ có nỗ lực, nỗ lực hơn nữa!"

"Người khác làm được, thì tại sao ngươi không thể?"

"Năng lực phụ trợ thì đã sao? Chỉ cần đủ mạnh, ngươi cũng có thể chiến đấu!"

"Những người có siêu năng lực phụ trợ như chúng ta, cuối cùng sẽ có một ngày chứng minh được bản thân cho tất cả mọi người thấy!"

"Xoay ngược tình thế, hướng về ánh dương!"

"Hôm nay! Hãy vì chính mình mà chiến đấu!"

Vị "lão sư" huấn luyện giảng say sưa đến mức nước bọt văng tung tóe, khiến "Tiểu Hàn Phong" nghe mà vô cùng kích động, toàn thân run rẩy.

Thế là, "Tiểu Hàn Phong" mang theo ý chí chiến đấu bùng lên ra ngoài rèn luyện.

Cùng ngày, toi mạng.

---

"A cái này..."

Hàn Phong ngẩn người, hắn còn có thể nói gì đây?

Đây mới đúng là kiểu huấn luyện chết người: Từ nhập môn thẳng tiến xuống mồ.

Loại tổ chức này thường nhắm vào những kẻ có siêu năng lực phụ trợ nhưng không cam tâm sống một cuộc đời bình thường. Chúng gieo rắc những ảo tưởng sai lầm rồi dụ dỗ những người ấy tham gia.

Tội nghiệp cho tiểu tử này...

Thôi được rồi, đi về trước đã.

Hàn Phong lắc đầu.

Vùng ngoại ô của thế giới này đầy rẫy nguy hiểm, vì đã hiểu rõ thân phận mới của mình, nên hắn mau chóng rời khỏi nơi đây.

---

Giờ phút này.

Giữa núi rừng hoang vắng, khi màn đêm sắp buông xuống, Hàn Phong đang rảo bước thật nhanh.

Hắn cảm nhận được thân thể trẻ trung và cường tráng hơn của "Tiểu Hàn Phong", trong lòng bỗng dâng lên một niềm kích động khó tả.

Thế giới mới!

Khởi đầu mới!

Hắn, người đã từng bị guồng quay công việc 996 giày vò đến kiệt quệ, lại cảm thấy hào hứng trước sự kí©h thí©ɧ của thế giới mới này.

Là một nhân viên quản lý sản phẩm ưu tú, hắn tin rằng, cho dù chỉ có siêu năng lực Sa Trần Chi Lực, số hiệu nguyên tố là 110, hắn cũng có thể xông ra một mảnh trời riêng!

Có lẽ... hắn vốn thuộc về một thế giới tràn ngập những điều chưa biết và mạo hiểm như thế này!

Tiểu Hàn Phong!

Ngươi cứ yên tâm ra đi! Con đường ngươi chưa đi hết, cứ để ta...

Bỗng nhiên một luồng hơi lạnh thấu xương đột ngột ập đến.

Hàn Phong còn chưa kịp phản ứng, đã cảm giác được một vật dài và sắc lạnh tiến vào cơ thể mình.

Phập!

Ngực của Hàn Phong bị đâm thủng.

Hàn Phong quay đầu lại, lúc này mới kinh hãi phát hiện, chẳng biết từ lúc nào, một gã thanh niên đã xuất hiện ngay sau lưng và đâm xuyên qua người hắn!

Hắn đến từ lúc nào?

Rõ ràng vừa rồi phía sau không có ai! Hắn biết thế giới này rất nguy hiểm, biết có đủ loại nguyên tố siêu năng lực khó lường...

Nhưng thế này cũng quá nhanh rồi đi?

Ực...

Đau.

Hàn Phong cảm thấy tư duy của mình trở nên chậm chạp. Hắn là một kẻ xuyên không, vừa mới đặt chân đến đã phải nhận ngay một bài học thực tế đẫm máu và nghiệt ngã về thế giới siêu năng lực này...

Phịch... Hàn Phong ngã xuống đất.

Toi mạng.