Chương 9: Fan Hâm Mộ Thì Đương Nhiên Cũng Không Thiếu Đâu!

Dương Kiệt chủ động xuống xe lấy hành lý, Giang Đường Đường khoác tay Chu Lâm, đi theo sau cậu ta.

“Đổng Tử Kiệt!”

Vừa bước tới cửa, khi Giang Đường Đường nhìn thấy người trên sofa, cô lập tức như bị sét đánh.

Mắt cô sáng rực, không chớp lấy một cái, trừng to đến mức như muốn lòi ra ngoài.

Trong khoảnh khắc, cô quên mất phải phản ứng thế nào.

Đầy đầu óc chỉ toàn là:

Cậu ta sao lại ở đây?

Cậu ta sao có thể xuất hiện ở đây vào lúc này?

Tại sao cậu ta lại cố tình đến đây đúng lúc này?

Chỉ trong một thoáng, Giang Đường Đường chỉ muốn khóc to một trận, khóc đến ngất đi, rồi tỉnh dậy phát hiện mình đã xuyên về thế giới cũ.

Nhưng ảo tưởng thì quá miều, còn hiện thực thì quá phũ phàng!

Cô muốn khóc mà không ra nổi nước mắt!

Khi Giang Đường Đường nhìn thấy Đổng Tử Kiệt, Đổng Tử Kiệt cũng nhìn thấy cô.

Nghe có người gọi tên mình, Đổng Tử Kiệt, trong bộ đồ đỏ rực sành điệu, đứng dậy.

Cậu tự cho là rất ngầu vuốt tóc, bước đến trước mặt Giang Đường Đường, khóe miệng nở một nụ cười rạng rỡ, mắt cong cong.

“Tiểu đáng yêu, cô đang gọi tôi phải không?”

Miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng Đổng Tử Kiệt nghĩ, chà chà, sức hút của cậu đúng là không nhỏ, đến cả fan cuồng cũng đuổi theo đến tận khu C.

Đây đúng là một vấn đề khiến người ta đau đầu.

Cậu bày ra một tư thế mà tự mình cảm thấy cực kỳ ngàu, đôi mắt đào hoa mỉm cười nhìn chằm chằm Giang Đường Đường, chỉ thiếu điều hỏi thẳng: “Cô muốn xin chữ ký hay chụp ảnh chung?”

Dù cậu không phải ngôi sao lớn gì, nhưng tốt xấu gì cũng là một nhân vật có tiếng ở thành phố.

Fan hâm mộ thì đương nhiên cũng không thiếu.

Giang Đường Đường ngẩn ngơ không phản ứng, nhìn Đổng Tử Kiệt, cô như thể nhìn thấy một hồn ma đang vẫy tay mỉm cười với mình, gọi cô về cõi chết.

“Giang Đường Đường, tôi nói lần này là lần cuối.”

Lúc này, Trì Cảnh Nghiêu liếc nhìn Giang Đường Đường, trong mắt như có một luồng khí lạnh buốt, giọng điệu lạnh nhạt đến cực điểm.

Cô mà không ngoan ngoãn, đừng trách anh không khách sáo!

Để theo đuổi anh, cô còn tra cả những người bên cạnh anh, vậy mà giờ lại đòi ly hôn.

Cô rốt cuộc đang chơi trò quỷ gì?

Trên đường về, Trì Cảnh Nghiêu đã cho người điều tra thông tin về Giang Đường Đường.

Không tra thì thôi, tra rồi mới thấy giật mình.

Anh không ngờ nổi, người vợ mới cưới luôn miệng đòi ly hôn với anh lại là một fan cuồng nhiệt của anh.

Tư liệu cho thấy, Giang Đường Đường theo đuổi anh đã đến mức điên cuồng.

Để được “tình cờ” gặp anh, trong một năm cô ta đã tạo ra bảy cơ hội ngẫu nhiên.

Kết quả là không lần nào thành công.

Sau khi thất bại, cô càng bị cản càng hăng, đến cổng tập đoàn CHI canh me tới mười chín lần.

Dù vậy, cũng chẳng lần nào thành công.

Mỗi lần anh xuất hiện tại sự kiện, cô nhất định có mặt, bám dai hơn cả phóng viên lá cải.

Những chuyện này chỉ chiếm nửa trang giấy, còn lại hai trang rưỡi toàn là những “thành tích vẻ vang” cô đã làm để theo đuổi anh.

Cuồng nhiệt đến mức này, được kết hôn với anh mà không cười trộm là may, vậy mà còn đòi ly hôn?

Chẳng lẽ đây là chiêu “lạt mềm buộc chặt” trong truyền thuyết?

Hừ… Đúng là một cô nàng đầy mưu mô!

Đổng Tử Kiệt nhìn Trì Cảnh Nghiêu, rồi lại nhìn Giang Đường Đường, như ngửi thấy mùi “gian tình” đâu đây.

“Anh Nghiêu, đây là ai vậy?”

Nghe Trì Cảnh Nghiêu lên tiếng, chỉ số thông minh của Đổng Tử Kiệt, vốn bị tự luyến làm cho trốn mất, đã trở lại.

Fan hâm mộ của cậu nhiều là bình thường, nhưng làm sao fan của cậu lại có bản lĩnh vào được khu C?

Đây là địa bàn của Trì Cảnh Nghiêu.

Người trong truyền thuyết không gần nữ sắc, nụ hôn đầu, mối tình đầu đều còn nguyên vẹn - Trì Cảnh Nghiêu!

“Ai cũng…” Không phải!

“Chị dâu của cậu, Giang Đường Đường.”

Nghe câu hỏi của Đổng Tử Kiệt, Giang Đường Đường lúc này mới giật mình phản ứng lại, theo phản xạ có điều kiện cướp lời Trì Cảnh Nghiêu.

Trong lòng cô có một giọng nói mách bảo bằng mọi giá không được để anh nói.

Nếu không, cô chết chắc!