Chương 2: Ân Cứu Mạng Liền Lấy Thân Báo Đáp Đi

Trì Cảnh Nghiêu giải thích với ông nội Trì Xương Tị rằng anh chỉ cứu Giang Đường Đường, không có ý gì khác.

Ai ngờ, Trì Xương Tị không những không bỏ qua mà còn phán một câu: “Ân cứu mạng thì lấy thân báo đáp đi!”

Thế là thành ra cảnh tượng bây giờ.

Trên đường bị lôi đi, khi Giang Đường Đường hiểu rõ tình hình, cô đã bao lần muốn nhảy xe bỏ trốn.

Nhưng nhìn đám siêu xe phía trước và phía sau, cùng hàng chục vệ sĩ, rồi nhìn lại đôi tay đôi chân nhỏ bé của mình, cô đành ngậm ngùi chấp nhận thực tế chạy không thoát.

Để tránh bị xe tông chết khi nhảy khỏi xe hoặc bị vệ sĩ làm cho bị thương, Đường Đường chỉ còn cách ngoan ngoãn đi đăng ký kết hôn.

“Ôi, giấy kết hôn bây giờ đẹp hơn thời chúng ta nhiều, màu sắc này, chất liệu này…”

Giọng nói lớn của Trì Xương Tị cắt ngang dòng hồi tưởng của Giang Đường Đường.

Ông cầm cuốn sổ đỏ của cô và Trì Cảnh Nghiêu, mê mẩn ngắm nghía, cười đến híp cả mắt.

Người không biết còn tưởng ông mới là người kết hôn.

Trì Cảnh Nghiêu khẽ nhếch môi, mặt đầy bất đắc dĩ.

Giang Đường Đường ngoài cười trong không cười, lòng thì chỉ muốn chết quách cho xong.

Đẹp cái gì mà đẹp?

Màu đỏ rực như hoa bỉ ngạn dẫn đường xuống địa ngục, đang chờ đón cô hồn bay phách tán!

Cuốn tiểu thuyết bá đạo tổng tài này là cuốn cô yêu thích nhất, đọc đi đọc lại không biết bao lần.

Nên nhân vật, cốt truyện, cô thuộc nằm lòng.

Nữ chính Đào Nhã Tình thủ đoạn cao siêu, ngoài mặt thanh thuần cao quý, trong lòng thì âm hiểm độc ác, vì có được Trì Cảnh Nghiêu mà không từ thủ đoạn.

Đám nữ phụ cũng chẳng phải dạng vừa, gặp chuyện liên quan đến Trì Cảnh Nghiêu là từ thục nữ biến thành ma nữ trong tích tắc, đủ chiêu trò tra tấn người.

Đúng là minh chứng hoàn hảo cho câu phụ nữ mà tàn nhẫn thì đàn ông chẳng có cửa!

Nếu bọn họ biết cô được Trì Cảnh Nghiêu anh hùng cứu mỹ nhân, chắc chắn sẽ xé xác cô.

Nếu biết cô và Trì Cảnh Nghiêu đã đăng ký kết hôn, e rằng sẽ nghiền cô thành tro mà vẫn không tha!

Một mình cô đấu với cả tá đối thủ, kết quả quá rõ ràng.

Vậy nên, lựa chọn tốt nhất là yêu quý mạng sống, tránh xa nam chính.

Ai ngờ, Trì Xương Tị xuất hiện, phá nát con đường sống của cô!

Xuyên qua đây, không cho cô bàn tay vàng thì thôi, lại còn sửa cốt truyện đến mức tác giả cũng không nhận ra!

Làm sao cô đấu nổi với hàng ngàn fangirl của Trì Cảnh Nghiêu?

Làm sao cô sống sót nổi đây?

Nghĩ đến đây, Đường Đường đau đầu như búa bổ, mặt mày ủ dột, sống không còn gì để luyến.

Thấy cặp “vợ chồng son” im lặng, Trì Xương Tị ngắm cuốn sổ đỏ chán chê rồi mới thu tầm mắt, lại lên tiếng:

“Đăng ký xong rồi, về nhà ông sẽ chọn ngày, hai đứa nhanh chóng tổ chức hôn lễ đi.”

Ông còn muốn bọn họ sớm sinh cho ông một đứa chắt gái!

Nghe vậy, cả hai đều mất kiên nhẫn.

“Ông nội, chuyện này không cần vội đâu?” Trì Cảnh Nghiêu nói, liếc nhẹ sang Đường Đường, ý bảo cô lên tiếng.

Đường Đường chẳng thèm khách sáo, trừng mắt lại, không cần anh nhắc cô cũng sẽ nói!

“Đúng đó, ông nội, kết hôn bất ngờ thế này, ông cũng phải cho tụi con thời gian thích nghi chứ?”

“Thật ra, không giấu gì ông, đây là lần đầu tụi con gặp nhau, còn chưa biết gì về đối phương nữa.”

Đường Đường nói uyển chuyển nhưng giọng đầy oán trách.

Lần đầu gặp mà đã lôi đi đăng ký, người ngoài nhìn vào còn tưởng ông bắt cóc dân nữ!

Nghe vậy, Trì Xương Tị khẽ ho khan một tiếng, gương mặt già nua thoáng chốc không giấu nổi vẻ ngượng ngùng.

Ông trừng Trì Cảnh Nghiêu một cái.

Đều tại thằng cháu bất tài này!

Để cưới vợ cho nó, ông già này phải vứt hết thể diện!