Chương 12: Người Phụ Nữ Đã Kết Hôn

Giang Đường Đường nhẹ nhàng thở phào, vẻ mặt hưng phấn của cô, trong mắt Đổng Tử Kiệt, là vì cậu ta đồng ý giữ bí mật, giúp cô có thể nỗ lực trở nên xuất sắc để theo đuổi anh Nghiêu mà vui vẻ.

Dù Đổng Tử Kiệt đã gặp qua không ít mỹ nữ, nhưng vẫn bị dáng vẻ của Giang Đường Đường lúc này làm cho mê mẩn.

Đôi mắt to long lanh như mắt nai, lộng lẫy bắt mắt, khuôn mặt trắng mịn tinh tế, môi anh đào chúm chím, mềm mại đáng yêu.

Đôi lông mi như cánh bướm chớp chớp, chỉ cần sơ suất một chút là đủ khiến trái tim người ta rung động.

Cậu chưa từng thấy ai có thể diễn giải hai chữ “đáng yêu” hoàn hảo đến vậy!

Chị dâu nhỏ vừa đáng yêu lại vừa thâm tình, Anh Nghiêu đúng là vớ được món hời!

“Hai người đang làm gì vậy?”

Ngay khi Đổng Tử Kiệt đang nhìn đến mê mẩn, một giọng nói như từ địa ngục truyền đến vang lên bên cạnh.

Trì Cảnh Nghiêu đứng cạnh hai người, đáy mắt như phủ một tầng băng giá ngàn năm, lạnh đến mức sâu trong đó như đang bốc hỏa.

Hai người này có còn coi anh ra gì không?

Ngay trước mặt anh mà công khai cấu kết!

Cô gái mưu mô này chơi chiêu lạt mềm buộc chặt cũng phải có giới hạn chứ!

Lúc này đã là giờ ăn trưa, vừa nãy Trì Cảnh Nghiêu bị Đổng Tử Kiệt quấn lấy nên đã đi đến nhà ăn trước.

Nhưng anh ngồi ở nhà ăn đợi một lúc mà không thấy ai đến.

Cô nàng mưu mô không đến.

Đổng Tử Kiệt cũng không đến.

Ban đầu, Trì Cảnh Nghiêu không nghĩ nhiều, họ không đến thì anh chẳng đợi.

Nhưng ăn được một lúc, anh cảm thấy có gì đó không ổn.

Với thủ đoạn của cô nàng mưu mô, liệu Đổng Tử Kiệt có bị cô dụ dỗ không?

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Trì Cảnh Nghiêu lập tức bùng lên một ngọn lửa tức giận.

Nhìn không ra, cô gái này còn là một con hồ ly tinh!

Bỏ dao nĩa xuống, Trì Cảnh Nghiêu đứng bật dậy, sải bước dài về phòng khách để bắt quả tang.

Rồi sẽ cho con hồ ly tinh kia biết tay!

Để cô ta không có chuyện gì lại đi dụ dỗ lung tung!

Đã dùng thủ đoạn để đăng ký kết hôn với anh mà vẫn chưa đủ sao?

Còn dám gây họa cho anh em của anh!

Chẳng lẽ lại là chiêu lạt mềm buộc chặt, cố tình diễn kịch cho anh xem?

Cô nàng đáng chết này, đúng là mưu mô không ai sánh bằng!

Đến phòng khách, Trì Cảnh Nghiêu liền thấy hai người đang “thâm tình nhìn nhau”, tức đến mức suýt bốc khói.

Ngọn núi lửa trong lòng chỉ chạm là nổ ngay.

Anh một tay kéo một người, tách phăng hai người ra!

Trì Cảnh Nghiêu tiện tay đẩy Đổng Tử Kiệt sang một bên, xoay người đứng giữa hai người, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Giang Đường Đường.

Khuôn mặt anh âm trầm đáng sợ: “Giang Đường Đường, biết điều một chút!”

Cô có chút tự giác của một người phụ nữ đã kết hôn không hả?

Đã cảnh cáo cô rồi, vậy mà cô còn dám ở ngay địa bàn của anh công khai dụ dỗ anh em của anh.

Cô có phải thấy mình sống lâu quá rồi không?

“Biết điều gì mà biết điều?”

Giang Đường Đường ngơ ngác đối diện với đôi mắt phun lửa của người đàn ông, rồi vội dời ánh mắt đi.

Người đàn ông dần tiến lại gần cô, khuôn mặt tuấn tú hoàn hảo không góc chết dần phóng đại trong mắt cô.

Mũi cao thẳng, đôi mắt sâu thẳm, đôi môi gợi cảm, lông mày rậm như kiếm…

Thật sự là muốn mạng người mà!

Giang Đường Đường vội vàng thầm niệm trong lòng sắc tức là không, không tức là sắc!

Trì Cảnh Nghiêu nhìn biểu cảm “chột dạ” của cô, hừ lạnh một tiếng: “Còn có lần sau, đừng trách tôi không khách sáo.”

“Không khách sáo kiểu gì? Nếu không thì ly hôn luôn đi, sau này đường ai nấy đi, tốt cho cả hai.”

Giang Đường Đường dùng giọng chỉ hai người nghe thấy để nói.

Cô vừa mới diễn cảnh thâm tình trước mặt Đổng Tử Kiệt, không thể để cậu ta nghe thấy chuyện cô đòi ly hôn.

“Hừ… Đừng có mơ!”

Ném lại một câu, Trì Cảnh Nghiêu xoay người, kéo Đổng Tử Kiệt đi ăn trưa.

Lại đòi ly hôn?

Lạt mềm buộc chặt mà chơi hoài không chán sao?

Hay là cô ta để mắt tới Đổng Tử Kiệt, tìm được mục tiêu dụ dỗ mới?

Hừ… Đúng là một con hồ ly tinh không hơn không kém!