“Nhiệm vụ đã phát, chủ nhân vui lòng nhận nhiệm vụ." Giọng máy móc vang lên.
"Tôi có kỳ nghỉ không?"
"Có." Hệ thống trả lời.
“Một tuần nghỉ mấy ngày?"
"Không nhận nhiệm vụ chính là nghỉ." Hệ thống trả lời, rồi nói tiếp: "Chủ nhân vui lòng nhận nhiệm vụ vì điểm tích lũy hãy cố gắng lên."
Tô Tiếu Tô mở màn hình nhìn giao diện nhiệm vụ màu đỏ không ngừng nhấp nháy, nhấn vào.
Nhiệm vụ.
Giới tính: Nam.
Tuổi: Sáu mươi bảy.
Địa điểm: Phòng 304, tăng ba bệnh viện nhân dân thành phố A.
Nguyên nhân: Tử vong bình thường.
Thời gian tử vong: 11h45 sáng.
Tô Tiếu Tô nhìn thông tin nhiệm vụ, bây giờ khoảng 9h nghĩa là cô còn hơn ba tiếng. Tô Tiếu Tô đến phòng của cha tôi và mẹ kế lục từ tủ quần áo ra số hộ khẩu nhét vào túi rồi ra khỏi nhà.
Cô đã chiếm lấy thân thể của nguyên thân phải thay cô ây và mẹ đòi lại công bằng.
Một khi cha tòi gặp chuyện bà nội và các chú ở nông thôn sẽ đến, giờ thân thế này đã đối một linh hồn mới nên cô không thể ở lại ngôi nhà này, con đường duy nhất là đăng ký xuống nông thôn.
Trong sách gốc bà nội ở nông thôn kia ngay từ đầu đã biết cha cô có một đứa con trai bên ngoài nên giờ cô hoàn toàn không có gánh nặng tâm
Tô Tiếu Tô theo ký ức đi đến vân phòng thanh niên trí thức, nghĩ xem trong sách gốc nguyên thân đã tìm ai quen để làm việc này.
Trong sách cũng không mô tả chi tiết chỉ biết nguyên thân đã đến Đông Bắc nhưng cô cũng không nhớ ra cụ thể là nơi nào ở Đông Bắc, thôi đi đâu cũng được!
Tô Tiếu Tô trực tiếp bước vào văn phòng thanh niên tri thức, trong văn phòng không lớn chỉ có một chàng trai trẻ ngồi ở quầy tiếp tân.
"Đồng chỉ, xin chào! Tôi đến đăng ký xuống nông thôn." Tô Tiếu Tô nói với giọng điệu ôn hòa không kiểu không nịnh.
Người đàn ông nghe vậy ngạc nhiên ngáng đầu lên, thời buổi này ai cũng bị ép xuống nông thôn, hiếm khi thấy người chủ động đăng ký xuống nông thôn phục vụ nhân dân.
“Đồng chí, cô đến đăng ký cho mình sao?"
Tô Tiếu Tô mắt khẽ lóe, lập tức nở nụ cười nói: “Xin hỏi đi xuống nông thôn sớm nhất là đi đâu vậy?"
Chàng trai non nớt làm sao đã từng thấy cô gái xinh đẹp như vậy, lại cưới đẹp như thế, tai lập tức đó lên.
“Sớm... sớm nhất là ngày kia đi Đông Bắc, nếu không kịp bảy ngày sau còn có đi Tây Bắc. Đồng chí, cô chắc chắn muốn đăng ký không?" Đồng chí nam không chắc chắn hỏi.
Cô gái nhỏ trước mất yếu ớt mong manh nhìn là biết không phải người có thể làm việc.
Tô Tiếu Tô có thể cảm nhận được thiện ý của đồng chỉ nam này, đưa số hộ khẩu trong tay qua nói: "Vĩ nhân đã nói chúng ta là một viên gạch của cách mạng, nơi nào cần thì đến nơi đó, hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước xây dựng nông thôn mới của chúng ta đến những nơi gian khổ nhất phát huy tinh thần chịu khổ chịu cực nên tôi quyết định đến nông thôn. Đồng chí giúp tôi đăng ký đi Đông Bắc ngày kia, chị gái tôi còn một số việc cần xử lý, đăng ký cho chị ấy đi Tây Bắc sau bảy ngày."
Đồng chí nam nhìn cô gái nhỏ trước mất trong đầu đột nhiên hiện lên một nhóm người đầy nhiệt huyết hô vang khẩu hiệu vô thức rùng mình vội vàng nhanh tay nhanh chân làm xong.