Lục Vân Khê đã sống yên ổn ở thôn Thạch Đầu này được mười sáu năm rồi. Đột nhiên, sau một lần bị đυ.ng vào đầu, nàng mới nhớ ra rằng mình đã xuyên không đến đây từ khi còn trong bụng mẹ. Là một nữ sin …
Lục Vân Khê đã sống yên ổn ở thôn Thạch Đầu này được mười sáu năm rồi. Đột nhiên, sau một lần bị đυ.ng vào đầu, nàng mới nhớ ra rằng mình đã xuyên không đến đây từ khi còn trong bụng mẹ.
Là một nữ sinh viên ngành kỹ thật, quen nhìn phòng ốc sáng sủa sạch sẽ, quen đi hàng quán ăn lẩu gà lẩu vịt, bây giờ nhìn lại hoàn cảnh sống hiện tại của mình… Lục Vân Khê xắn tay áo, chuẩn bị chơi lớn một hồi.
Ngay lúc này, một vị tướng quân trẻ tuổi tìm đến nhà, y được giao nhiệm vụ tới đón cả nhà nàng. Thì ra phụ thân nàng chưa chết, hơn nữa lại còn tạo phản thành công, trở thành hoàng đế rồi!
Lục Vân Khê: Thật sự quá đột ngột! Mà càng đột ngột hơn là khi nàng biết được tên vị tướng quân lạnh lùng này là Tạ Tri Uyên!
Nàng nhớ ra rồi, thì ra là nàng đã xuyên vào trong một cuốn sách!
Phụ thân nàng là “Hoàng đế thảo dân”, mà nàng chính là một cô Công chúa vừa vô dụng lại vừa háo sắc. Trong sách, nàng đã cưới ba nam nhân, nuôi bốn nam sủng. Sau đó, nàng còn muốn ngấp nghé Tạ Tri Uyên - nam chính của cuốn sách này nữa, cuối cùng thì bức cho y phải tạo phản luôn…
("Hoàng đế thảo dân" thường được dùng để mô tả một vị vua xuất thân từ dân thường, không phải hoàng tộc.)
Kết quả nàng nhận được là nước mất nhà tan, sống cuộc sống thê thảm đến cuối đời.
Lục Vân Khê: “Ba phu quân, bốn nam sủng?”
Ánh mắt Tạ Tri Uyên lạnh lùng: “Công chúa điện hạ, ngài nói gì? Thần không nghe rõ.”
Lục Vân Khê: “Có nói gì đâu, ngươi nghe lầm rồi.” Nam nhân cái gì chứ, chỉ làm ảnh hưởng đến công cuộc xây dựng vĩ đại của nàng mà thôi!
*
Tạ Tri Uyên đi theo Kiêu Vương nam chinh bắc chiến, mọi người đều nói Kiêu Vương xuất thân từ dân thường, không biết chữ, khó mà làm nên nghiệp lớn.
Nhưng Kiêu Vương đã cứu mạng Tạ Tri Uyên, lại còn giúp y báo thù cho gia đình nữa. Không chỉ vậy, ông ấy còn là một người rất trọng tình trọng nghĩa, thế nên y cũng rất sẵn lòng đi theo ông ấy, phụ tá để ông ấy có thể trở thành Hoàng đế.
Kiêu Vương nói ông ấy có một cô con gái rất giống ông ấy, đều là người có phúc. Bằng chứng là từ khi nàng sinh ra, ông ấy cứ như có thần tiên trợ giúp, cuối cùng còn được lên làm Hoàng đế nữa cơ mà.
Ông ấy khen ngợi con gái của mình hết lời, còn nói là muốn gả nàng cho Tạ Tri Uyên.
Tạ Tri Uyên: Cái gì y cũng có thể đáp ứng Kiêu Vương, nhưng chỉ có hôn nhân đại sự là y không thể cứ thế mà nghe theo được!
Vậy mà sau này, chính y lại là người bám theo cầu xin Công chúa, xin nàng hãy gả cho y!
*
Một câu tóm tắt: Ta mà là Công chúa vô dụng ấy hả?
Lập ý: Khoa học kỹ thuật chính là sức sản xuất tiên tiến!