Vào một buổi sáng đầu tháng Năm.
Trong công viên của khu dân cư, đám người cao tuổi đang tụ tập rèn luyện sức khỏe, còn Khương Sở Tự thì ngồi một mình dưới gốc cây lớn ở gần đó.
Chỗ kia đông vui, còn cô thì ôm một con mèo đen trong lòng, không cầm điện thoại, gương mặt dịu dàng ngoan ngoãn, nhìn thế nào cũng giống kiểu cháu gái được các cụ yêu thích.
Thật ra tâm trí Khương Sở Tự đã bay đi tận đâu, chỉ có đôi tai vẫn để ý đến âm thanh xung quanh.
“Cô gái đó ngồi dưới gốc cây mấy ngày rồi, không biết đã xảy ra chuyện gì.” Một nhóm người đã tập thể dục xong bắt đầu bàn tán về Khương Sở Tự như thể đó là điều hiển nhiên.
“Bà không biết à? Cô ấy chính là con gái của doanh nhân yêu nước Khương Thừa Viễn mà mấy ngày gần đây báo nào cũng đưa tin đó.”
Người phụ nữ trung niên bên cạnh lấy làm kinh ngạc: “Là cái tập đoàn Viễn Thắng vừa phá sản kia sao?”
Tập đoàn Viễn Thắng vốn rất nổi ở khu này, thường nghe khu dân cư tuyên truyền rằng Chủ tịch tập đoàn Viễn Thắng xuất thân từ chính nơi đây, thậm chí căn nhà cũ vẫn còn được giữ lại.
Trước đây mọi người còn không tin, không ngờ lại là thật.
“Tập đoàn Viễn Thắng mà cũng phá sản được à?”
Mấy người khác đứng nghe hóng chuyện cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, vài năm gần đây tập đoàn Viễn Thắng rất nổi trên mạng, không chỉ vì mỗi năm Chủ tịch Khương Thừa Viễn đều quyên góp từ thiện mà còn vì vô số công ty con của tập đoàn gần như đã gắn liền với đời sống thường nhật của mọi người.
Hơn nữa đồ mà tập đoàn Viễn Thắng bán đều rất rẻ, mà chất lượng lại tốt.
Một người trong đám đoán: “Lẽ nào là vì tập đoàn Viễn Thắng bán hàng quá rẻ nên cản trở con đường kiếm tiền của một số công ty khác?”
“Cái đó thì không rõ nữa, mấy hôm nay tin tức đều đưa tin tập đoàn Viễn Thắng phá sản, Chủ tịch Khương Thừa Viễn đã bán hết toàn bộ tài sản để phát lương cho nhân viên, sau đó nhảy lầu cùng vợ, ngay tại tòa nhà công ty bọn họ đó.”
“Người tốt chẳng sống được lâu.”
“Nói phá sản mà không có uẩn khúc thì không thể nào, nghe nói có thể là bị người ta cướp mất vận khí, chuyện nhảy lầu cũng là bị hại.” Người từng giải thích thân phận của Khương Sở Tự lại thần thần bí bí lên tiếng.
Mọi người xung quanh đều trừng lớn mắt. Còn cách đó không xa, Khương Sở Tự nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện ấy lại chẳng có cảm xúc gì. Dù sao mấy ngày nay cô cũng đã nghe rất nhiều chuyện xảy ra với nguyên chủ rồi.