Lý do Tống Kỳ chọn nó rất đơn giản: thứ này thuộc loại sản phẩm chỉ cần nhìn một cái là biết "thuế IQ", có thể nói là hoàn toàn phù hợp với chủ đề của anh ta.
"Cua Cát Lam Tinh..." Chỉ mới đọc tên thôi Tống Kỳ đã không nhịn được bật cười: "Mọi người thường xuyên xem livestream của tôi chắc đều biết tôi từng nói về mấy cách để tránh bị đóng thuế IQ, điều đầu tiên chính là xem nơi sản xuất. Rất nhiều sản phẩm lừa đảo, các bạn chỉ cần nhìn nơi sản xuất là có thể nhận ra nó có vấn đề."
"Cua Cát Lam Tinh này được công ty Vân Hàng quảng cáo là nguyên liệu cấp A trung đẳng, nghe rất oách đúng không? Nhưng tôi đã đặc biệt tra cứu cái gọi là Lam Tinh này, kết quả rất thú vị. Trên bảng xếp hạng tổng hợp chính thức của Liên bang hoàn toàn không có hành tinh này, ngay cả trong danh sách top 10.000 cũng không tìm thấy cái tên Lam Tinh. Các bạn có thể tưởng tượng cái mác cấp A trung đẳng này có bao nhiêu phần trăm là "nước" rồi đấy."
[Cười chết mất, lâu lắm rồi tôi mới thấy cách đặt tên quê mùa thế này. Mấy sản phẩm lừa đảo streamer giới thiệu trước đây, mấy công ty đó ít nhất còn nhớ đặt cho cái tên nghe sang chảnh cơ.]
[Công ty Vân Hàng? Tôi là khách quen nhà họ, khâu kiểm soát chất lượng nguyên liệu trước giờ vẫn rất tốt mà... sao lại xuất hiện vấn đề này nhỉ?]
[Từ sau khi Gia Phong phất lên thì công ty bọn họ ngày càng đi xuống, cảm giác như đang buông xuôi vậy.]
Lại xem giá cả. Về khoản này, tôi nghĩ mình không cần nói nhiều, dù sao mọi người đều biết giá Cua Cát thông thường trên Tinh võng là bao nhiêu rồi. Tống Kỳ nói tiếp: "Chúng ta chủ yếu xem mức giá mà công ty Vân Hàng niêm yết."
[Mẹ ơi, năm nghìn một con Cua Cát, sao công ty này không đi cướp ngân hàng luôn cho nhanh?]
[Kéo xuống dưới mà xem, đây mới là loại rẻ nhất đấy (cười).]
[Chỗ tiền này đủ để tôi mua mấy chục cân Cua Cát khác trên Tinh võng rồi ấy chứ?]
"Đương nhiên, nói miệng không bằng chứng." Tống Kỳ tiếp tục cười nói: "Dù sao cũng là đánh giá, đã quảng cáo rằng thịt loại Cua Cát này hoàn toàn khác biệt với Cua Cát thông thường, vậy thì tất nhiên tôi cũng sẽ ăn thử xem sao."
Lời này vừa thốt ra, màn hình bình luận lập tức trở nên náo nhiệt hơn.
[Streamer dũng cảm thật đấy... Cua Cát mà cũng dám bỏ vào mồm, cái này khác gì ăn sống cái khiên đâu.]
[Lúc thấy quảng cáo để hai chữ Cua Cát và thực phẩm cạnh nhau là tôi biết thứ này là thuế IQ rồi.]
[Con Cua Cát streamer mua ít nhất cũng ba vạn tệ thông dụng đấy, không nếm thử thì phí quá.]
[Nói lý lẽ chút đi, nếm rồi tôi cũng thấy streamer lỗ vốn, thịt Cua Cát ấy mà... chỉ có thể nói là ai hiểu thì đều hiểu.]
[Vị lầu trên nhìn là biết người từng trải.]
[Người ra quyết định của công ty Vân Hàng sợ là điên rồi, ai cho họ dũng khí bán Cua Cát như đồ ăn vậy?]
[Giống Cua Cát mới thì nó vẫn là Cua Cát thôi!]
[Chỉ có thể nói thời buổi này có mấy công ty vì muốn tạo nhiệt mà không từ thủ đoạn rồi.]
Kênh chat thảo luận rôm rả, Tống Kỳ cũng lôi chiếc nồi đã chuẩn bị sẵn ra.
Anh ta đương nhiên chẳng trông mong gì vào hương vị của con Cua Cát này, chỉ định luộc sơ rồi ăn vài miếng chứng minh thứ này quả thực khó nuốt đến mức nào cho xong chuyện. Dù sao anh ta cũng không phải streamer mảng ẩm thực, hơn nữa sau Cua Cát Lam Tinh vẫn còn mấy món nữa đang chờ lên thớt.
Nhưng khi hơi nước từ từ bốc lên, trong lòng Tống Kỳ bỗng nảy sinh linh cảm sai sai.
Con Cua Cát này... sao luộc lên lại có mùi thơm lạ lùng thế nhỉ? Anh ta nhớ rõ mình vừa mới ăn xong, đâu đến mức đói cồn cào mà sinh ra ảo giác chứ?