Trong Liên bang Tinh tế ai mà chẳng biết khảo sát thám hiểm chính là một canh bạc. Quý Vân chẳng qua may mắn một lần tìm được giống biến dị Cua Cát Lam Tinh, nhưng nữ thần may mắn sẽ không bao giờ mỉm cười mãi với một người.
Trên toàn Liên bang Tinh tế, chỉ có những thế lực sở hữu đội ngũ khảo sát hàng đầu, đồng thời có tiềm lực tài chính hùng hậu dám vung tiền mới dám cam đoan mỗi quý chắc chắn đưa ra được một loại tài nguyên đỉnh cao.
Dị năng giả hàng đầu trong các đội khảo sát tinh anh chỉ có bấy nhiêu đó, chết một người là tổn thất khổng lồ. Nói thẳng ra, Liên bang Tinh tế chưa bao giờ thiếu những hành tinh giàu tài nguyên, nhưng lại rất thiếu nhân tài giỏi về khảo sát thám hiểm.
Nhìn bộ dạng ăn mặc của Quý Vân, nhìn qua là biết không giống người của các thế lực lớn, mà người của thế lực lớn cũng sẽ không xếp hàng chờ sau lưng cậu để làm kiểm tra. Nói cách khác, việc đối phương tìm được giống biến dị Cua Cát Lam Tinh này khả năng cao chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.
Còn việc Quý Vân bảo thành viên đội khảo sát của cậu dũng cảm... Hà Hướng Đức thầm nghĩ nhân viên khảo sát chuyên nghiệp nào mà chẳng dũng cảm? Người trong đội của cậu ta cùng lắm là có mạch não khác người thường nên mới nghĩ đến chuyện ăn Cua Cát thôi, chứ có dũng cảm đến mấy mà năng lực không đủ thì cũng vô dụng, trừ phi đối phương thực sự gan dạ đến mức không sợ chết.
Hơn nữa, dù có thật là như vậy thì đội ngũ này cũng chẳng tồn tại được bao lâu.
Kẻ cứ tự tìm đường chết thì lấy gì mà phát triển lâu dài?
Tóm lại, Quý Vân rõ ràng đang vẽ ra một chiếc "bánh vẽ", Hà Hướng Đức mà tin thì đúng là kẻ ngốc.
Quý Vân không quá bất ngờ trước thái độ của đối phương, tùy ý hỏi: "Anh Hà thấy sao?"
Hà Hướng Đức: "..."
Nói thật lòng anh ta thấy mình đang bị hố, nhưng nếu bảo anh từ bỏ... anh ta cũng thật sự không nỡ.
Nguyên liệu cấp A trung đẳng đấy, bao nhiêu năm mới gặp được một lần... Hà Hướng Đức cắn răng, tự nhủ cứ coi như vung tiền mua quảng cáo vậy. Có nguyên liệu cấp A làm sản phẩm chủ đạo cho quý này, độ nhận diện thương hiệu của Vân Hàng chắc chắn sẽ tăng vọt một đợt. Hơn nữa, chia 3-7 tuy kiếm không nhiều nhưng cũng không thể coi là quá lỗ.
Hà Hướng Đức quyết tâm: "Cứ làm theo ý cậu đi."
"Vậy thì..." Quý Vân mỉm cười đưa tay về phía anh ta: "Hợp tác vui vẻ."
Tác phong làm việc của Hà Hướng Đức rất nhanh nhẹn, ngay trong ngày hôm đó anh ta đã vội vã trở về trụ sở công ty Vân Hàng ở khu sao Liên Hải. Nghe tin Hà Hướng Đức tìm được nguyên liệu cấp A, ban đầu công ty đương nhiên vô cùng vui mừng. Nhưng khi các lãnh đạo cấp cao khác biết về tỷ lệ ăn chia cũng như vấn đề độc quyền mà anh đàm phán, tình cảnh của Hà Hướng Đức lại chẳng mấy tốt đẹp.
Trong công ty Vân Hàng còn có ba vị lãnh đạo cấp cao khác có quyền hạn tương đương anh ta, giữa họ đều là quan hệ cạnh tranh gay gắt. Đàm phán được quyền đại lý Cua Cát Lam Tinh là chuyện tốt, nhưng nhượng bộ quá nhiều khiến biên độ lợi nhuận của công ty bị thu hẹp, Hà Hướng Đức vì thế mà bị mấy gã kia chỉ trích không ít.
Nhưng Hà Hướng Đức cũng hiểu rõ, lúc đó nếu anh ta do dự thêm dù chỉ một giây, e là Quý Vân sẽ quay lưng bỏ đi ngay lập tức. Đôi khi, điều đáng sợ nhất không phải là bản thân không có đồ tốt, mà là mình không có nhưng người khác lại có.
Nếu không phải chất lượng Cua Cát Lam Tinh thực sự tốt đến mức không còn gì để chê, thì có điên Hà Hướng Đức mới đâm đầu vào để Quý Vân "chém đẹp" như thế.