A Giáp vẫn không tin là không được. Nghĩ là làm, anh ta đi nhặt một đống cành cây khô xếp bên cạnh tảng đá lớn có bề mặt khá phẳng, dùng dao sơ chế qua loa con Cua Cát, sau đó bắt đầu cắm trại nướng đồ ăn ngay tại chỗ.
Phải công nhận là A Giáp tuy đánh quái rất "gà", nhưng mấy trò lặt vặt này lại cực kỳ khéo tay. Dù nguyên liệu đơn sơ, nhưng bày biện ra trông cũng rất "ra gì và này nọ".
Dưới nhiệt độ cao của phiến đá, vỏ cua dần chuyển sang màu đỏ au và hơi xém vàng. Hơi nước mang theo mùi thơm nức mũi của thịt cua từ từ bốc lên, gạch cua vàng ươm tràn ra một ít từ mép vỏ. Ba con Slime đồng thời nhìn nhau, dường như nghe thấy cả tiếng nuốt nước bọt ừng ực của đối phương.
A Ất dò hỏi: "Ăn không?"
"Ăn chứ, game thôi mà, cùng lắm ăn chết thì về thành." A Giáp đáp như chuyện hiển nhiên.
A Ất, A Bính: "..."
Giờ thì ông lại hết sợ chết rồi đấy.
Nhưng hai người ngẫm lại thấy cũng có lý, "ăn bẩn sống lâu", huống chi đây chỉ là game, dù có ăn chết thật cũng chẳng sao cả.
Hơn nữa, ăn đồ nướng trong game là tư liệu video độc đáo thế này, nếu ăn chết thật thì tính giải trí càng cao.
Thế là rất nhanh, ba người chia nhau mỗi người một con cua nướng trên phiến đá.
A Bính hiện tại có lượng máu cao nhất nên rất tự nhiên xung phong làm người đầu tiên ăn cua trong game.
Trong game tất nhiên không có bộ dụng cụ ăn cua cầu kỳ, A Bính thẳng tay bóc mai cua ra, nhìn thấy thịt cua trắng ngần bên trong liền chẳng chút do dự cắn một miếng.
A Giáp và A Ất nghiêm túc nhìn chằm chằm thanh máu của A Bính. Thấy máu của cậu ta không những không giảm mà còn đang hồi phục chậm rãi, cả hai lập tức thở phào nhẹ nhõm.
"Xem ra thứ này ăn được thật, vấn đề tiếp theo là mùi vị."
Nhưng khi hai người nhìn về phía A Bính lại phát hiện trước mặt cậu ta chỉ còn cái mai cua trống rỗng. Cùng lúc đó, ánh mắt A Bính đã dán chặt vào cái ba lô đựng Cua Cát của bọn họ.
Hai người: "..."
Thôi, không cần hỏi nữa, đáp án đã quá rõ ràng rồi.
Chẳng còn gì phải đắn đo, A Giáp lập tức vớ lấy con cua của mình. Nhưng vừa định đưa lên miệng, thanh máu vốn đã thảm thương của anh ta lại tụt thêm một khúc.
A Giáp: "???"
"Con cua này còn biết phân biệt đối xử à? Rõ ràng A Bính ăn vào thì hồi máu mà!"
"Không phải tại cua đâu." A Bính nhìn ra mấu chốt vấn đề. "Ông bị bỏng đấy. Slime ở trong môi trường nhiệt độ cao vốn đã bị tụt máu, ông còn tống thứ nóng hổi như thế vào miệng thì đương nhiên là mất máu rồi."
"Tôi khuyên ông giờ đừng có ăn. Ông còn đúng một chấm máu, khéo chưa kịp đợi hiệu quả hồi máu của thịt cua phát huy tác dụng thì ông đã đi đời nhà ma rồi."
A Giáp: "..."
Đáng ghét thật chứ!
Ngay lúc A Giáp đang bi phẫn tột độ, một dòng thông báo hệ thống bỗng nhảy ra.
[Chúc mừng bạn đã kích hoạt chuỗi nhiệm vụ ẩn "Sự Thừa Kế Của Nhà Mỹ Thực - Phần 1"].
[Chủ Tinh cầu đang đợi bạn tại nhà bếp của căn cứ Đồng Bằng, thời hạn nhận nhiệm vụ là một giờ, có đồng ý nhận không?]
"Vậy mà lại là nhiệm vụ ẩn?!"
A Giáp nhảy cẫng lên, sau đó không thèm suy nghĩ liền cắn phập một miếng chân cua nóng hổi, dứt khoát tự sát để về thành.
Nhiệm vụ ẩn ơi, anh tới đây!
Trong căn cứ.
Tâm trạng Quý Vân có chút vi diệu. Nhiệm vụ ẩn mà A Giáp nhận được đương nhiên không phải do cậu thiết lập từ trước, mà là sau khi chứng kiến thao tác "thần sầu" của A Giáp, cậu mới tạm thời bịa ra.
Nên nói không hổ là đồng hương của cậu sao? Đang đánh quái lại chuyển sang nướng BBQ, cái mạch tư duy này đúng là không tầm thường.