Hơn nữa, đến lúc đó năng lượng tích lũy của hệ thống hẳn cũng đủ để chiêu mộ thêm một đợt người chơi thử nghiệm mới.
Quý Vân trầm ngâm giây lát, sau đó mở thiết bị đầu cuối và lập một tệp văn bản kế hoạch hoạt động mới.
Đã đến lúc tung ra một sự kiện ingame cho người chơi rồi.
Bước đầu, cậu dự định đặt địa điểm cho hoạt động lần này tại khu vực Tây Bắc của Đồng bằng Đất Hoang.
Nơi đó là lãnh địa của hai loại Tinh thú: Cua Cát và Quái Đá Cát. Vỏ của Cua Cát có thể dùng để chế tạo trang bị phòng ngự, nhưng do độ bền cơ bản không cao nên theo tiêu chuẩn Liên bang, nó chỉ được xếp vào hàng vật liệu cấp một.
Hệ thống phân cấp vật liệu có tất cả chín bậc. Vật liệu cấp một thông thường như vỏ Cua Cát, giá niêm yết trên Tinh Võng thường chỉ rơi vào khoảng 30 đồng tiền chung.
Ngược lại, vật liệu thu được từ Quái Đá Cát lại có giá trị hơn nhiều. Tim của loại Tinh thú này là một khối khoáng thạch vô cùng cứng rắn, thường được gọi là Quặng Đá Cát.
Quặng Đá Cát cũng được phân loại dựa trên màu sắc. Loại có chất lượng thượng hạng sẽ có màu bạc toàn thân, màu sắc càng lẫn nhiều tạp chất thì cấp bậc càng thấp. Quặng Đá Cát toàn bạc thuộc nhóm vật liệu cấp bốn, mức giá đấu giá cao nhất trên Tinh Võng có thể lên tới 30.000 đồng.
Đương nhiên, những thứ này cộng lại so với khoản nợ của cậu vẫn chỉ là muối bỏ bể. Nhưng vốn dĩ cậu cũng không nghĩ đến việc dựa vào bán đống vật liệu này để trả nợ.
Thức ăn và năng lượng cậu mang đến trước đó không còn nhiều. Slime tuy tiêu hao ít nhưng cũng cần dung dịch nguyên tố tương ứng để bổ sung năng lượng. Hơn nữa, nếu muốn đến Rừng Vô Đông, cậu bắt buộc phải chuẩn bị trước một lô trang bị thăm dò chuyên dụng.
Nhẩm tính một chút số tiền cần thiết để sắm sửa những thứ này, cậu trầm ngâm một lát rồi gọi hệ thống ra.
Hệ thống: [... Cậu lại định làm gì nữa?]
Nó bỗng có dự cảm chẳng lành.
"Chỉ là nói chuyện phiếm thôi, đừng căng thẳng thế." Cậu cười một cái, sau đó lập tức vào thẳng vấn đề: "Năng lượng của mày tích trữ cũng kha khá rồi nhỉ?"
Hệ thống: [...]
Nó biết ngay mà!
Hệ thống không cần nghĩ cũng biết thừa cậu định bắt nó tiêu hao năng lượng để tiếp tục triệu hồi người chơi, nó mệt mỏi lên tiếng: [Năng lượng của tôi mới tích được có chút xíu đó.]
Cậu ít nhất cũng phải để nó thong thả mấy ngày chứ?
"A Thống này, mày chưa nghe qua đạo lý đầu tư càng lớn, lợi nhuận càng lớn sao?" Cậu thong thả nói: "Chỉ 20 người đã thu được từng này. Vậy nếu số người tăng gấp đôi, thậm chí gấp mười lần thì sao? Mày là siêu trí tuệ nhân tạo, không lẽ không tính ra được rốt cuộc bên nào lời hơn à?"
Hệ thống: [... Nhiều nhất là thêm 30 người nữa. Cậu đừng nói nữa, tôi chặn cậu đây!]
Nói xong, nó cũng chẳng buồn quan tâm cậu định nói gì thêm, lập tức ngắt kết nối.
Nếu còn nghe nữa, nó sợ mình sẽ bị cậu lừa đến mức khuynh gia bại sản thật.
Cậu nhướng mày nhưng cũng không cố gọi đối phương dậy. Thực tế, con số này đã tốt hơn nhiều so với dự tính ban đầu, cậu vốn tưởng nhiều nhất cũng chỉ được thêm 20 người.
Xem ra lần sau tìm hệ thống có thể ra giá "chát" hơn chút nữa.
Vậy là tổng cộng có 50 người chơi. Đương nhiên, quân số cấp độ này cũng chỉ tương đương với một tiểu đội lính đánh thuê khảo sát cỡ nhỏ, hơn nữa sức chiến đấu hoàn toàn không thể so bì. Nhưng để đối phó Cua Cát và Quái Đá Cát thì vẫn đủ dùng.
Xác định xong mục tiêu đại khái và gửi thông báo mở suất thử nghiệm, cậu liền bắt tay vào soạn thảo kế hoạch hoạt động cụ thể.
Hiệu suất của hệ thống rất cao. Có lẽ nó ôm suy nghĩ "đau dài không bằng đau ngắn", giải quyết xong vấn đề người chơi mới liền lui về một góc tự kỷ.