Chương 15

Kiểu nhiệm vụ khuân gạch thế này, nếu không phải là yêu cầu bắt buộc thì chẳng ai vui vẻ gì mà làm, cho dù là ở trong game cũng vậy. Dù bản chất nhiệm vụ thứ hai và thứ ba cũng có thể coi là khuân gạch, nhưng bản đồ Đồng Bằng Đất Hoang mang tính khám phá cao hơn căn cứ nhiều, lại còn có quái để đánh, độ thú vị rõ ràng vượt trội hơn hẳn.

"Vậy tôi không đi đâu, trong game này không có điểm dịch chuyển, chạy đi chạy lại phiền phức lắm." Từ Hài Hòa Rốt Cuộc Là Gì bất đắc dĩ nói: "Tôi vẫn nên ở lại căn cứ thôi."

Từ Hài Hòa Rốt Cuộc Là Gì không hào hứng lắm với việc đánh quái. Cô chỉ muốn mau chóng cày xong điểm tích lũy để quay về nặn mặt. Dù sao thì phần thưởng điểm tích lũy của mấy nhiệm vụ này đều như nhau, vậy nên cô chọn khuân gạch trong căn cứ, ít nhất thì cũng gần.

Ba người còn lại cũng không ép buộc, bèn tạm thời tách ra hành động.

Thực tế chứng minh, người chơi có suy nghĩ như Từ Hài Hòa Rốt Cuộc Là Gì chỉ chiếm số ít. Kết quả là trong số 20 người chơi, chỉ có vỏn vẹn ba người chọn ở lại căn cứ khuân gạch.

Hệ thống thấy cảnh này, lấy làm lạ hỏi: [Vậy cậu việc gì phải để họ tự chọn nhiệm vụ? Giờ thì hay rồi, bọn họ đều ra ngoài hết, nhiệm vụ sửa chữa căn cứ phải làm sao đây?]

"Mày quên khẩu hiệu tuyên truyền game của chúng ta rồi à? Phải cho người chơi độ tự do tuyệt đối. Còn về chuyện mày lo lắng..." Quý Vân cúi đầu liếc nhìn đồng hồ: "... chờ thêm một lát nữa đi, rất nhanh thôi bọn họ sẽ chủ động quay về."

Hệ thống không biết Quý Vân lại giở trò gì, nhưng chẳng bao lâu sau, nó đã nhìn thấy mười mấy người chơi "chủ động" quay về.

Từ Hài Hòa Rốt Cuộc Là Gì thấy nhóm ba người Lưu Hàng quay về cũng rất kinh ngạc: "Nhiệm vụ của mọi người làm nhanh vậy sao? Đợi đã, sao mọi người lại đi ra từ khoang thí nghiệm của căn cứ?"

Ba người chỉ biết cười trừ: "... Ha ha."

Tại sao lại đi ra từ khoang thí nghiệm của căn cứ ư? Đương nhiên là vì mấy người họ bị quái đánh chết nên phải "về thành" rồi.

"Cậu không biết cái tên lên kế hoạch game này chó má đến mức nào đâu." A Ba A Ba trưng ra bộ mặt không còn gì luyến tiếc: "Cái bản đồ Đồng Bằng Đất Hoang kia vốn dĩ không phải là nơi để người chơi cấp thấp bén mảng tới. Cậu có biết tôi chết thế nào không? Mẹ nó, ngay cả một con quái cũng chưa thấy, tôi đã bị cái nhiệt độ ở đó nướng chín rồi!"

Trước khi thức tỉnh dị năng, khả năng chịu nhiệt của Slime cực kỳ kém - đương nhiên khả năng chịu lạnh cũng tệ hại y như vậy. Trong môi trường nhiệt độ cao, cơ thể sẽ tự động phân giải năng lượng, theo cách gọi của game thủ chính là "tụt máu". Cho nên đừng nói là khám phá, đi chưa được mấy bước đã lăn ra chết nóng, thế này thì còn chơi bời gì nữa?

Trên thông báo đúng là có nói sự thay đổi nhiệt độ thời tiết sẽ mang lại hiệu ứng suy yếu hoặc tăng cường sức mạnh khác nhau cho người chơi, Lưu Hàng than thở: "Vấn đề là, đây không phải ngoài suy yếu ra thì cũng là suy yếu sao? Tăng cường sức mạnh ở cái xó nào vậy?"

Muốn Hành Không Muốn Tỏi nghe vậy liền nói với vẻ mặt vô cảm: "Thật ra là có tăng cường đấy. Dọc đường tôi gặp một con quái, sách tranh hiển thị con quái đó ở trạng thái nhiệt độ cao sẽ kèm theo hiệu ứng chảy máu."

Sau đó trọng điểm đến rồi đây: "Nó chảy máu tụt 5, tôi chảy máu cũng tụt 5, nhưng lượng máu của nó là 500, còn của tôi chỉ có 10 thôi!"

Cái kiểu tăng cường này có với không thì khác quái gì nhau?

Hơn nữa cơ chế hồi sinh này cũng rất "hố". Người chơi sau khi chết, trong vòng nửa tiếng chỉ có thể hoạt động trong khu an toàn do hệ thống quy định. Thời gian hồi chiêu này cũng quá dài rồi.