Chương 1.1: Tôi đình công

Toàn bộ tài sản hiện tại của Quý Vân chỉ có một chiếc quang não cá nhân và một hệ thống đang cạn năng lượng, tạm thời chỉ có thể hoạt động như một chatbot.

Cũng được, ít nhất không có nợ nần.

Cậu vừa nghĩ vậy thì nhân viên nhân tạo đứng sau quầy cất giọng, âm thanh chân thực không khác gì người thường:

"Thưa ngài Quý, hệ thống đã xét duyệt và xác nhận ngài là chủ sở hữu của hành tinh vô danh 167086. Tuy nhiên, căn cứ theo luật lưu trú giữa các vì sao, hành tinh của ngài đã quá hạn nộp thuế lưu trú năm năm. Tổng số tiền nợ thuế hiện tại là ba trăm triệu đồng thông dụng. Vui lòng thanh toán toàn bộ trong vòng ba tháng. Nếu quá hạn, công ty chúng tôi sẽ tiến hành các biện pháp cưỡng chế."

"Xin chân thành cảm ơn sự hợp tác của ngài. Hoan nghênh lần sau lại đến."

Quý Vân: "..."

Quý Vân không rõ tỷ giá của "đồng thông dụng" này so với các loại tiền tệ cậu từng biết là bao nhiêu, nhưng con số "ba trăm triệu" thì lúc nào cũng đáng sợ. Cậu thầm nghĩ, trừ khi đây là tiền vàng mã, nếu không thì lần tới cậu quay lại nơi này, e là sẽ bị đám nhân viên nhân tạo này tống thẳng vào tù vì tội trốn thuế.

Hệ thống thấy vậy liền lên tiếng: [Ký chủ, cậu biết sai chưa? Cậu phải về...]

Quý Vân chẳng thèm nghĩ ngợi: "Không về, cút."

Hệ thống: [...]

Quý Vân, cựu ký chủ ưu tú của Cục Hệ thống, hiện đang trong giai đoạn đình công.

Lần này, cậu xuyên vào một cuốn tiểu thuyết vạn nhân mê, lấy bối cảnh dị năng giữa các vì sao.

Cậu chủ giả Quý Phong trong truyện là một nhân vật chính vạn nhân mê điển hình, gần như mọi nhân vật có tên tuổi đều yêu mến cậu ta. Người duy nhất là ngoại lệ chính là Quý Vân - nhân vật phản diện được sinh ra chỉ để làm nền và bị vả mặt.

Trái ngược với Quý Phong, Quý Vân - cậu chủ thật - lại có một quá khứ hoàn toàn khác. Cậu lưu lạc bên ngoài từ nhỏ, được một người nhặt rác trên hành tinh rác nuôi lớn, không hiểu lễ nghi, chưa từng được giáo dục tử tế. Theo cách nói của giới thượng lưu, cậu là kẻ mà "từ trên xuống dưới đều toát ra mùi nghèo hèn không thể che giấu". Vì vậy, khi được nhà họ Quý tìm về, không một ai trong gia đình thật sự xem trọng cậu.

Mọi chuyện có lẽ sẽ không quá tệ, cho đến ngày cả hai cùng thức tỉnh dị năng. Trong khi Quý Phong sở hữu dị năng hệ không gian cực kỳ quý hiếm, thì Quý Vân chỉ thức tỉnh thuật triệu hồi nguyên tố - thứ bị cả tinh tế công nhận là dị năng vô dụng và thừa thãi nhất. Sự tương phản này khiến thành kiến của nhà họ Quý với cậu càng thêm sâu sắc.

Lý do rất đơn giản: giữa một thiên tài tuyệt thế và một phế vật tầng đáy, một gia tộc hào môn như nhà họ Quý đương nhiên sẽ chọn kẻ có giá trị hơn.