Kiều Yến Hương nghe con trai nói chuyện như đấm vào tai thì suýt chút tức nghẹn.
Ai ham trèo cao chứ? Nói như thể bà là loại mẹ không thương con gái vậy? Chẳng qua bà cảm thấy đây là cơ hội tốt mà thôi.
Trong nhà này, chuyện gì tốt cũng đều rơi vào tay nhà bác cả, nếu không phải họ không cần thì làm gì đến lượt nhà mình.
Lục Tòng Cách vẫn khăng khăng: “Anh ta là con nhà cán bộ. Ngay cả Lục Lộ chỉ biết đến tiền còn không muốn gả qua, vậy cháu trai giáo sư Hạ đó có thể là người tốt được sao?”
“Nói không chừng là chị ta nghe được tin tức gì đó nên mới vội vàng đòi gả cho gã họ Lý kia.”
Cậu hùng hùng hổ hổ: “Nhưng mà gã họ Lý đó cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì. Mắt nhìn quá kém, chị con tốt hơn Lục Lộ gấp trăm lần.”
Lục Miểu thầm nghĩ, thằng nhóc này cũng thông minh đấy.
Nhưng thật ra Lục Lộ làm vậy không phải vì nghe được tin tức gì. Tất cả là bởi đời trước cô ta đã gả đi rồi nhưng sống không tốt. Thấy vợ chồng em họ ân ái, sự nghiệp thành công, nên sau khi sống lại một đời việc đầu tiên cô ta làm là cướp mối hôn sự của em họ.
Cha Lục Lộ là đại đội trưởng, cậu ruột làm kế toán ở công xã, bản thân cô ta còn là nhân viên ghi điểm trong đội. So với Lục Miểu bình thường, điều kiện nhà Lục Lộ rõ ràng là tốt hơn nhiều.
Cô ta tỏ ý muốn gả vào nhà họ Lý, ông bà Lý tất nhiên cầu còn không được. Vì sợ Lục Lộ đổi ý, họ còn chủ động thúc giục nhanh chóng kết hôn.
Bác cả và bà nội của Lục Miểu đều cho rằng cô ta bị trúng tà, tốt không chọn lại cứ chọn kém. Mấy người cực lực phản đối nhưng không lay chuyển được quyết tâm của Lục Lộ. Cô ta tiền trảm hậu tấu, trong lúc người nhà không hay biết đã tự thương lượng xong hôn sự với nhà họ Lý.
Đương nhiên, cha mẹ Lục Miểu càng không hề hay biết chuyện này. Cuối cùng vẫn là Lục Lộ nói cho cha mẹ cô ta biết, khi ấy trong nhà lập tức dấy lên sóng to gió lớn.
Vì ở ngay sát vách, bấy giờ nhà Lục Miểu mới biết. Thì ra trong lúc nhà mình còn chưa hay biết gì, con rể tương lai đã bị người ta đổi mất.
Cha mẹ Lục Lộ vốn chiều con, con gái muốn thì họ cũng chỉ đành bất đắc dĩ đồng ý. Cha mẹ thay cô ta bàn bạc, cùng nhà họ Lý công khai mối hôn sự này, định ngày thành hôn, sính lễ và của hồi môn.
Hai nhà quyết định hôn sự, lúc này ông hai nhà họ Lục và Kiều Yến Hương mới biết con rể tương lai nhà mình đã “bay đi”, mà lại bay ngay sang nhà bên cạnh.
Hai ngày sau, Lục Miểu chẳng may bị té ngã chấn thương ở đầu. Thời gian thật quá khéo, hai vợ chồng Kiều Yến Hương đều cho rằng cô còn vương vấn Lý Thanh Lâm nên nghĩ quẩn.
Lục Miểu nhìn gương mặt ân cần của hai mẹ con trước mắt, trong lòng hiểu ra, nguyên chủ trong tiểu thuyết đã qua đời vào lúc đó.
Không phải cô ấy nghĩ quẩn vì bị cướp mất vị hôn phu, chỉ là không cẩn thận té ngã đập đầu thôi. Đáng thương người đã không còn, lại còn bị bịa đặt rằng vì thương nhớ anh rể mà tìm chết. Chuyện này truyền đi khắp nơi, thật sự khiến người ta khó mà hiểu nổi.
Cha mẹ và em trai nguyên chủ vốn rất thương yêu cô. Sau khi cô qua đời không lâu, cả ba người này vì bi thương quá độ mà liên tiếp gặp tai nạn, rồi cũng qu·a đ·ời.
Lục Miểu không biết ở một thế giới khác mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại cô đã trở thành “Lục Miểu”, tuyệt đối không thể để cha mẹ và Lục Tòng Cách gặp chuyện ngoài ý muốn.
Cô vươn tay, vuốt qua đầu Lục Tòng Cách một cái giống như xoa đầu một chú chó.
Vuốt xong cô hơi hối hận. Thằng nhóc này mấy ngày không tắm rồi? Lục Miểu ghét bỏ lấy tay ra, xoa xoa lên quần áo em trai cho sạch.
Trong lòng Lục Tòng Cách rất nôn nóng nên cậu cũng không để ý đến động tác nhỏ của Lục Miểu. Cậu cảm thấy mình rất có lý.
Anh chị em họ cùng nhau lớn lên, lại ở cùng một sân, Lục Lộ là người thế nào cậu còn lạ gì. Nếu Hạ gì đó thật sự là người tốt, cô ta tuyệt đối sẽ không nhường cho chị mình.