Sau một giấc ngủ dậy, Lục Miểu xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cận đại, trở thành nữ phụ luôn nhớ thương nam chính cực phẩm. Nhìn gương mặt thanh tú, nghiêm chỉnh của nam chính, Lục Miểu giật mình. Cô …
Sau một giấc ngủ dậy, Lục Miểu xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cận đại, trở thành nữ phụ luôn nhớ thương nam chính cực phẩm.
Nhìn gương mặt thanh tú, nghiêm chỉnh của nam chính, Lục Miểu giật mình. Cô lập tức thu dọn đồ đạc, quay đầu gả cho quan quân Hạ Minh Xuyên mà nữ chính “ném” cho mình.
Hạ Minh Xuyên là nhân vật khó nắm bắt nhất trong tiểu thuyết. Anh ta nói chuyện vô tình tàn nhẫn, là một người cổ hủ, trầm ổn. Tính tình lạnh lùng, xa cách nhưng lại sở hữu gương mặt xuất sắc hiếm có.
Hạ Minh Xuyên làm việc đâu ra đó, mặc áo cũng phải cài nút đến tận nút trên cùng, dù ở trong phòng của mình cũng luôn kín mít không để hở chút nào.
Nhìn không được, chạm cũng chẳng xong. Trong lòng Lục Miểu bất an, tự nhủ chờ thêm một thời gian nữa sẽ tìm lý do ly hôn hợp lý.
Nhưng còn chưa đợi cô mở miệng, bên phía Hạ Minh Xuyên đã có động tĩnh.
Gần đây, anh bỗng trở nên phóng khoáng lạ thường, Lục Miểu thường xuyên bắt gặp cảnh anh thay quần áo.
Người trước giờ chẳng hề để ý vẻ ngoài nay lại chú trọng ăn mặc, chải chuốt. Theo kinh nghiệm của Lục Miểu thì tám phần mười là... có người khác bên ngoài.
Lục Miểu chia sẻ băn khoăn của mình với cô em chồng, còn tiếc nuối thầm nghĩ không biết phúc lợi tốt đẹp này rơi vào tay ai.
Nhưng khi Hạ Nhưng Phỉ kể lại suy đoán của chị dâu cho anh trai, cô ấy căn bản không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt của anh.
Một lúc lâu sau mới nghe thấy trong cổ họng anh bật ra một tiếng cười lạnh ngắn ngủi.
Đây là tức giận đến mức choáng váng rồi sao? Mặt anh đỏ bừng, quần áo lỏng lẻo treo trên người, chẳng lẽ là bị sốt rồi?
— Không phải phát sốt, là phát tình.
Một câu tóm tắt: Vai ác ngây thơ nóng bỏng
Lập ý: Không ngừng vươn lên
Editor: Thư Nhiễm