Chương 31: Tôi nói cho cô biết

Nam Tang Ninh đáp: “Hiện giờ báo cảnh sát cũng vô dụng, cô không bị thương, nếu anh ta cố chấp nói là đi nhầm nhà, cảnh sát cũng không có cách nào với anh ta, đợi một lát đi.”

Chu Mẫn cũng nghĩ tới nguyên do trong đó, vì thế cưỡng ép mình trấn định lại.

Người đàn ông đi qua đi lại ở cửa, lại dùng sức vỗ lên cửa mấy cái, trên gương mặt đều là biểu cảm hung ác, thoạt nhìn là một tên cuồng bạo lực.

Thấy trong phòng vẫn không có người đáp lại, anh ta lấy di động ra gọi một cuộc điện thoại.

Bên kia vừa mới nghe máy anh ta lập tức rít gào.

“Mẹ nó có phải là cô đang chơi ông đây hay không? Chu Mẫn căn bản không ở nhà! Đây là người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa có tiền mà cô nói ư! Bây giờ ông đây không gặp được cô ta.”

“Tôi nói cho cô biết, nếu hôm nay không gặp được cô ta, cô đợi bị tôi gϊếŧ chết đi!”

Người đàn ông bực bội như sấm, dọa bạn bè trên mạng trong phòng livestream sợ hãi.

Nhìn không giống như là đang diễn, một số người cảm thấy đây là kịch bản bắt đầu tự mình hoài nghi.

Có ngời có thể diễn giống như vậy sao?

Người đàn ông cúp điện thoại chưa được bao lâu di động của Chu Mẫn vang lên, cô ấy cầm lấy di động xem một lát trong mắt đều là không dám tin tưởng.

Vậy mà là bạn tốt của cô ấy, bọn họ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, sao cô ta lại hại mình!

Cho dù là người nào đều có thể nghĩ tới, người gọi điện cho cô ấy lúc này đương nhiên là người đứng sau sai bảo.

Cô ấy hơi sợ hãi nhìn phòng livestream.

“Đại sư, là bạn thân của tôi, tôi có nghe máy không?”

Nam Tang Ninh gật đầu nói: “Ừm nghe đi, chính là cô ta nói địa chỉ nhà cô cho tên tội phạm gϊếŧ người kia, sau khi nghe máy cô cứ nói cô không ở nhà là được.”

Tuy trong lòng đã đoán được, nhưng nhận được đáp án chắc chắn từ chỗ đại sư cô ấy vẫn rất khó chịu.

Cô ấy hít thật sâu mấy lần, đợi điều chỉnh xong tâm trạng mới nghe máy.

“Alo, A Thanh có chuyện gì sao?”

“Tìm cậu còn có thể có chuyện gì được, đương nhiên là muốn hỏi tình hình mèo nhà mình còn có bây giờ cậu ở nhà không? Mình đặt ít đồ ăn ngon cho cậu, nhớ rõ lấy đó…”

Nhìn như là một câu hỏi đơn giản, lại kèm theo thăm dò, rõ ràng là giọng điệu của cô ta hơi sốt ruột.

Tay cầm di động của Chu Mẫn đều đang dùng lực.

Cuối cùng cô ấy ép buộc mình phải nói như bình thường.

“Ồ mình đã quên nói với cậu, công ty tạm thời phái mình đến nơi khác công tác, mèo nhà cậu mình đã cho đủ đồ ăn, đủ đến khi cậu trở về!”

“Trùng hợp như vậy sao? Mình còn cần hai ngày nữa mới trở về đó, vậy đợi cậu trở về đi! Mình sẽ trả lại đồ ăn mua ngoài.”

“Ừm, trở về mình mời cậu, mình cúp máy đây.”

Chu Mẫn đáp lại xong vội vàng cúp điện thoại, vẫn luôn không có tâm tư nói thêm gì với cô ta.

Sau khi cúp điện thoại, người đàn ông trong cameras theo dõi lại nhận được cuộc gọi.

Không biết người bên kia nói gì, cảm xúc của anh ta càng thêm bực bội, điên cuồng nói với di động.