“Xin chào, cứ để đó cho tôi là được.”
Nam Tang Ninh mang mái đầu bù xù kêu nhân viên giao hàng để đồ vào trong.
“Được, không thành vấn đề, vậy tôi để ở đây nhé, sau này có vấn đề gì cứ liên lạc với tôi.”
“Ừm, cảm ơn, anh cầm chai nước này mà uống.”
Thời tiết mới vào thu vẫn hơi nóng nực, trên người nhân viên giao hàng đã ướt đẫm mồ hôi, Nam Tang Ninh đưa một chai nước cho anh ta.
Nhân viên giao hàng vừa cười vừa nhận lấy, trước khi đi còn thuận tiện mang luôn đống rác để ở cửa nhà cô đi luôn.
Nam Tang Ninh cảm thán đúng là người tốt, nhất định phải đánh giá năm sao cho anh ta!
Một tiếng đồng hồ sau, căn nhà đã được đổi mới hoàn toàn, phong cách trang trí trong nhà khá ấm áp, hơi sang trọng giống kiểu Pháp.
Ban đầu toàn bộ căn nhà thoạt nhìn cũng rất ấm áp nhưng không ngờ sau khi mấy tên cực phẩm kia vào ở, mẹ Sở lấy rèm cửa sổ mang từ quê lên đây ra trải bàn ăn, trong nhà còn dán chân dung hai đứa trẻ, nói dán như vậy mới dễ có thai, còn đổi hết chăn ga gối đệm mà nguyên chu chuẩn bị thành chăn ga đỏ tía.
Cả căn nhà bị bà ta biến thành quê một cục.
Cũng may bây giờ đã khôi phục lại nguyên dạng rồi, sống rất dễ chịu.
Sau khi ăn một bữa cơm trưa đơn giản, Nam Tang Ninh mới cầm di động lên, nhìn thấy một lời mời kết bạn xa lạ, là Triệu Húc giới thiệu.
Cô nghĩ ngợi một lúc rồi dứt khoát đồng ý.
Nếu không đoán nhầm thì chắc đây là Cố Từ.
Quả nhiên, sau khi lời mời kết bạn được chấp nhận đã nhận được một tin nhắn.
[Tôi là Cố Từ.]
Bốn chữ đơn giản chính là phong cách của anh.
Nam Tang Ninh: [Ừm, tôi biết rồi.]
Sau khi im lặng rất lâu, phía bên kia trực tiếp chuyển khoản một vạn tệ.
Cố Từ: [Hôm qua cảm ơn cô.]
Sau khi tìm hiểu, Cố Từ biết trong cái nghề này của bọn họ có một vài quy tắc, Triệu Húc nói mình đã trả một nghìn tệ nhưng Cố Từ cảm thấy không đủ.
Chuyển quá nhiều lại sợ đối phương không nhận, vì thế, anh chỉ chuyển một vạn tệ.
Nam Tang Ninh định nhận nhưng cuối cùng vẫn nhịn đau mà từ chối, không có lý nào nhận của người ta một nghìn tệ mà lại nhận của anh một vạn.
Cô không thể làm ra loại chuyện bắt nạt người như thế được.
Sau nhiều lần từ chối đã từ chối thành công.
Cố Từ nghĩ ngợi, cũng không kiên trì nữa mà cuối cùng nói: [Được, vậy sau này có việc cứ liên hệ với tôi.]
Nam Tang Ninh gửi một biểu cảm OK, người tí hon đáng yêu làm động tác tay thoạt nhìn rất dễ thương.
Cố Từ nhìn mà khóe môi vẽ ra một nụ cười.
Nam Tang Ninh không có việc gì để làm bèn soạn một bản thỏa thuận ly hôn, sau đó gửi cho tên chồng cũ cặn bã.
Hiển nhiên anh ta không đồng ý rồi.
Nhưng Nam Tang Ninh lại tung ra vô số video, tất cả đều là bằng chứng thằng cặn bã nɠɵạı ŧìиɧ, còn có cả bằng nguyên chủ bị chuốc thuốc.
Sở Yến sợ hãi vội vàng gọi điện tới.
Sau khi nối máy, anh ta tức điên lên chất vấn: “Cô có được mấy thứ này từ đâu hả? Tôi thật sự đã coi thường cô quá rồi!”