Cố Từ quăng mấy chuyện vớ vẩn đó ra sau đầu, cầm chìa khóa lên đi ra ngoài.
Lúc này, anh vẫn chưa biết Triệu Húc đã bắt được cô bạn gái kia của mình, mà vẫn cho rằng đó chỉ là màn kịch lừa đảo của cô gái kia mà thôi.
Có điều, chính bản thân anh cũng không phát hiện ra, lúc mình lái xe đã cẩn thận hơn ngày thường rất nhiều.
Lúc đi ngang qua chỗ đèn xanh đèn đỏ, bên cạnh có một chiếc xe tải mất khống chế lao tới.
Chiếc xe tải to đó vượt đèn đỏ, đâm thẳng về phía Cố Từ đang lái xe bình thường.
Cố Từ trừng to mắt, giẫm mạnh chân ga nhanh chóng tránh đi.
Nhưng cho dù là như vậy thì chiếc xe tải đó vẫn đâm vào đuôi xe của anh, chiếc xe lăn mấy vòng tại chỗ.
Đợi khi cuối cùng dừng lại, đầu của Cố Từ đập vào vô lăng, máu tươi chảy xuống từ trán.
Một suy nghĩ cuối cùng hiện lên trong đầu chính là “thật sự bị cô đoán trúng rồi.”
Xe cấp cứu nhanh chóng chạy tới chở người đi, cuối cùng chiếc xe tải mất khống chế kia đâm vào vành đai xanh hóa ở ven đường.
Vì buổi tối bên này khá vắng vẻ, người không đông nên cũng không tạo thành thương vong gì khác ngoại trừ tài xế ra, tay tài xế này hơn nửa đêm uống rượu nhưng vẫn nhận đơn, bây giờ đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Xem chừng, tên này cũng bị thương không nhẹ.
Cố Từ đã tỉnh lại trên đường tới bệnh viện, bởi vì dọc theo đường đi anh vẫn luôn cẩn thận, lại tránh được cú va chạm mạnh nhất từ chiếc xe tải cho nên chỉ bị thương nhẹ đôi chút.
Sau khi đám người Triệu Húc biết được lão đại bị thương cũng chạy qua đây thăm anh, cũng đến lúc này, Cố Từ mới biết chuyện xảy ra sau đó của Triệu Húc.
Cũng may lần này không sao, anh xin được phương thức liên lạc của Nam Tang Ninh từ chỗ Triệu Húc.
Cố Từ ở lại bệnh viện quan sát một đêm, sau khi kiểm tra xong xác nhận không sao mới được về nhà.
“Đừng nói chuyện này cho cha mẹ biết.”
“Biết rồi mà anh, anh đừng giận mẹ nhé, đợi chủ nhật này em nhất định sẽ về nhà ăn cơm! Cũng may lần này anh không sao, anh không biết đâu, em sợ muốn chết luôn ấy!”
Sau khi xảy ra chuyện, người được liên hệ đầu tiên chính là em gái của Cố Từ - Cố Nhiễm.
Lúc Cố Nhiễm biết được anh trai gặp chuyện đã sợ hãi đến mức hồn bay phách lạc.
Cô ấy nhanh chóng xin nghỉ với lãnh đạo để chạy tới bệnh viện, cẩn thận đỡ Cố Từ đi xuống cầu thang, miệng không ngừng lẩm bẩm.
Cố Từ không nói gì cả, đợi quay về chỗ ở mới kêu Lâm Nhiễm về trường học.
Vì anh bị thương mới hiếm khi xin nghỉ hai ngày, nhìn điện thoại lại thấy lời mời kết bạn vẫn chưa được thông qua, chắc là vẫn chưa ngủ dậy đi.
Nam Tang Ninh thức dậy đã đến giữa trưa, cô bị tiếng gõ cửa đánh thức, thảm trải sàn và đồ dùng sinh hoạt mà cô đã đặt vào tối hôm qua trước khi đi ngủ đều đã giao hàng tới.
Rất nhiều thứ trong nhà đều đã bị đám người kia vấy bẩn nên tối hôm qua Nam Tang Ninh đã ném đi hết.