Hơn nữa, bọn họ cũng không chỉ lừa mỗi một người, hành vi cực kỳ tệ hại!
Vì thế, hai vợ chồng vui vẻ nhận một đôi “lắc tay bạc,” chỉ đáng thương cho đứa con của bọn họ!
Người lớn phạm tội, trẻ con vô tội lại bị liên lụy theo, có cha mẹ đều ngồi tù, chỉ sợ cuộc sống sau này của đứa trẻ sẽ không quá thuận lợi.
…
Sau khi Nam Tang Ninh gửi tin nhắn cho Triệu Húc, cô bắt đầu tu luyện một ít sức mạnh công đức đã có được vào ban ngày.
Cô không ngờ cái thứ này còn có thể hỗ trợ mình tu luyện, ở thời đại không có pháp lực này, linh khí yếu đến mức gần như không có.
Nam Tang Ninh vốn đã định từ bỏ việc tu luyện nhưng bây giờ lại để cô nhìn thấy một chút hy vọng.
Cô muốn tu luyện chăm chỉ sau đó quay về tông môn, bên đó có các sư huynh và sư tỷ yêu thương cô!
Sau khi tu luyện xong, cô ngả đầu xuống ngủ.
Bên phía Cố Từ, sau khi làm xong việc trong sở, anh trở về chỗ ở của mình.
Lúc này, cha Cố đang gọi điện thoại cho anh, kêu anh về nhà ăn cơm tối.
Đầu bên kia điện thoại vẫn có thể nghe được tiếng khóc lóc kể lể của mẹ Cố.
“Hu hu hu, tuy chuyện này là mẹ làm không đúng thật nhưng con có biết bây giờ mọi người đồn khó nghe cỡ nào không, bọn họ nói con là đồng tính luyến ái.”
“Mẹ cũng không kỳ thị gì cả, cho dù là đồng tính luyến ái, cũng không phải mẹ không thể chấp nhận được, chỉ cần con dẫn về nhà, chỉ cần vẫn còn sống thì với mẹ đều không sao hết…”
“Được rồi! Chuyện của con trai cứ để nó tự quyết định, từ nhỏ đến lớn, nó đã từng làm ra chuyện khác người gì chưa?”
Cha Cố vội vàng ngắt lời vợ, toàn nói cái gì với cái gì đâu!
Sao đứa con trai đang yên đang lành của ông có khả năng là…!
Ông cũng không tiện nói ra.
Cố Từ nhíu mày, cảm thấy huyệt thái dương đang giật đùng đùng.
Anh chỉ đành đảm bảo năm nay nhất định sẽ tìm một cô con dâu cho bà, sau đó mẹ Cố mới thôi một khóc hai náo, còn dặn dò anh ở bên ngoài phải chăm sóc tốt cho bản thân.
Anh lại nói chuyện vài câu với cha Cố sau đó cúp máy.
Lúc đang tắm, đột nhiên di động vang lên, Cố Từ lau tay rồi mới nghe điện thoại.
“Đội trưởng, phía Nam ngoại ô có thị dân báo cáo trong lúc câu cá đã câu được một thi thể lên, vân tay và mặt của nạn nhân đã bị phá hỏng nghiêm trọng, trước mặt không dễ nhận diện, hay là anh tới một chuyến đi?”
“Gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ tới đó ngay!”
Cố Từ lập tức thay quần áo, lúc cầm chìa khóa lên, đôi mắt vô thức liếc nhìn giờ.
Kim giờ vừa vặn dừng lại ở mười hai giờ, nghĩ đến câu nói mà Nam Tang Ninh đã liên tục dặn dò vào ban ngày, rằng sau mười hai giờ đừng ra ngoài, Cố Từ lắc đầu, anh cũng thiệt tình, sao cũng trở nên mê tín dị đoan luôn vậy?
Chẳng qua cô gái đó thật sự lợi hại.
Cũng không biết cô biết được chuyện của Triệu Húc từ đâu mà dọa anh ta sợ chết điếng người.
Bản thân mình cũng suýt thì tin.