Chương 18: Mọc sừng

Tài sản vẫn chưa tới tay, video hủy hoại sự trong sạch của cô vẫn chưa lấy được nên bây giờ ly hôn sẽ không có lợi cho mình.

Tối qua rõ ràng đã sắp xếp rất hoàn hảo rồi, nhưng không biết tại làm sao sau đó lại không thấy người đâu nữa, hại anh ta tức nguyên một ngày.

Anh ta nói với vẻ hơi mất kiên nhẫn: “Vừa vừa phai phải thôi! Đừng có cả ngày vô lý kiếm chuyện nữa, tôi biết Kiều Kiều ở nhà là cô không vui nhưng cô ấy với tôi là bạn thuở thơ ấu, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau. Mà tôi cũng đã sớm nói với cô rồi còn gì, chúng tôi không có gì hết, sao cô cứ nhì nhằng mãi không chịu thôi vậy?”

“Đúng đó chị ơi, nếu anh Sở với em có gì đó thì đã có từ lâu rồi, còn có thể đến lượt chị được nữa sao.”

“Em đã bảo em không nên đến đây rồi mà, thôi em đi đây, đàn bà các chị đúng là thích đa nghi, bản thân không trông được chồng mình, đã không có sức hút lại còn coi người phụ nữ khác thành kẻ địch nữa chứ.”

Lý Kiều Kiều dựa vào lòng Sở Yến, ngoài miệng nói định đi nhưng lại không hề có một chút động tác nào cả.

“Kiều Kiều đừng sợ, có dì ở đây rồi, không ai có thể đuổi cháu đi được. Ngay từ đầu mẹ đã không đồng ý cho con lấy con gà mái không đẻ được trứng này về rồi, con xem bây giờ thế nào rồi đi, ngay cả mẹ chồng mà nó cũng dám đánh.”

Có lẽ mẹ Sở tự cho rằng người đông sức lớn nên nói chuyện càng lúc càng có tự tin, hai con mắt tam giác đó liếc nhìn Nam Tang Ninh một cách đầy khinh thường.

Nước miếng phun ra khỏi miệng bắn đi rất cao.

Nam Tang Ninh chẳng thèm nhìn bà ta mà giơ tay ấn người vào thùng rác, mồm miệng thối như thế thì nên ở trong thùng rác đi!

Chân cô dùng sức giẫm lên lưng mẹ Sở khiến bà ta có làm thế nào cũng không đứng lên được.

Sau đó, cô quay đầu tấn công Lý Kiều Kiều.

“Tôi thấy cô đúng là một con điếm không có giới hạn, kêu cục ta cục tác là định đẻ trứng hay gì? Anh cô có biết ‘lần đầu tiên’ mà anh ta vẫn luôn tự hào đó đã dùng khoa học công nghệ vá lại không biết bao nhiêu lần không?”

“Có biết anh ta ở bên ngoài tăng ca, còn cô ở trong văn phòng sung sướиɠ với cấp trên của anh ta không? Vẫn là các người biết chơi.”

“Sở Yến, anh có sở thích mọc sừng sao? Tìm một con bồ nhí còn sắp xếp một thằng đàn ông hói đầu cho cô ta, có phải thấy mình lùn quá rồi không? Cần cắm sừng vào cho cao lên? Hay là nói anh không được, sợ không thể thỏa mãn được bảo bối của anh?”

“Còn cả cô nữa, trên người cô đã thẩm mỹ bao nhiêu thứ rồi? Cũng đừng nói với tôi chỉ làm bốn mươi phần trăm, hơi hơi thôi nhé?”

Nam Tang Ninh nhìn cơ thể thẩm mỹ của Lý Kiều Kiều, nếu không phải cô có chút đạo hạnh thì suýt chút nữa đã không bói ra được rồi.

Không có một chỗ nào là hàng nguyên bản cả!

Sở Yến bị cô nói mà sững sờ, bình thường nguyên chủ rất vụng miệng, cảm thấy không vui vẻ hoặc khó chịu cũng không biết phải phản bác như thế nào.