Tô Trừng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết 18+, trở thành một nhân vật phụ chỉ xuất hiện chưa đầy hai chương rồi bị nam chính gϊếŧ chết vì mối thù truyền kiếp của thế hệ trước. Khi cô xuyên đến, nam chín …
Tô Trừng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết 18+, trở thành một nhân vật phụ chỉ xuất hiện chưa đầy hai chương rồi bị nam chính gϊếŧ chết vì mối thù truyền kiếp của thế hệ trước.
Khi cô xuyên đến, nam chính vẫn còn là một đứa trẻ mồ côi ăn nhờ ở đậu trong một gia tộc lớn, thường xuyên bị kẻ khác ức hϊếp vì thiên phú thấp kém.
Nhưng cô biết, nam chính sắp sửa thoát khỏi cái danh vô dụng, từ đây bắt đầu con đường vươn lên theo mô típ Long Ngạo Thiên.
Theo lẽ thường, đáng lẽ cô nên tiếp cận, giúp đỡ, cảm hóa hắn, trở thành một tia sáng trong cuộc đời hắn, từ đó tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp để tránh được họa sát thân sau này.
Tô Trừng không muốn phó mặc tính mạng của mình cho kẻ khác.
Thế là cô đã ra tay thủ tiêu nam chính.
Ngay khoảnh khắc nam chính vong mạng, cô nghe thấy một giọng nói bí ẩn vang vọng từ cõi vô hình.
"Vậy thì ngươi sẽ thay thế hắn."
Tô Trừng: "?"
Cô bất tỉnh ngay tại chỗ. Đến khi tỉnh lại, cô nhận ra mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi.
Tô Trừng không hiểu vì sao mình lại có được thân phận của nam chính, lại còn kế thừa luôn cả lời nguyền độc địa trên người hắn, rằng phải "thân mật" với người khác mới có thể giữ được mạng sống. Và rồi, với thân xác của một nữ phụ, cô bị đẩy vào mạch truyện gốc.
Vừa đẩy cửa bước ra, vô số ánh mắt chế nhạo của đám họ hàng trong sân đã phóng tới.
"Mày cũng nghe tin rồi chứ hả? Vị hôn phu thiên tài của mày sắp đến từ hôn rồi đấy!"
Tô Trừng chỉ thấy cạn lời.
Kể từ khi liên tiếp chạm trán với những nhân vật như nam thần cao ngạo lạnh lùng của học viện, hoàng tử đế quốc, Thánh Tử của Giáo Đình, Tô Trừng dần nhận ra mọi chuyện không hề đơn giản.
Về sau, trước điện tế nguy nga tráng lệ, các vị thần từ thượng giới xa xôi cũng dõi theo bóng hình cô.
Thần Ánh Sáng tóc vàng kim, toàn thân tỏa rạng vinh quang, đặt lên trán cô một nụ hôn chúc phúc nhẹ nhàng. Thần Bóng Tối mắt đen sâu thẳm, sừng sững giữa màn đêm, lưu lại trên mu bàn tay cô một dấu ấn ràng buộc.
Cổ Thần Nghìn Mặt xuyên qua bức rèm mờ ảo của vầng trăng, nhấn chìm giấc mộng của cô trong cơn thủy triều cuộn sóng. Chúa Tể Du͙© vọиɠ cất tiếng hát lúc rạng đông, máu và mật ngọt quyện vào nhau nơi đầu lưỡi, khóe môi.
Chúa Rồng Hỗn Độn lặng lẽ cúi đầu trước cô, chiếc đuôi dài, phủ kín vảy đen khẽ lướt qua vòng eo đang run rẩy. Tổ Thần Mùa Màng ôm trọn cô vào lòng, những sợi dây leo từ đầu ngón tay nhẹ nhàng khơi mở những đường vân trên trái cấm.
Từ cõi hư không, các ngài lặng lẽ dõi theo cô, ánh mắt vừa sâu thẳm u tối lại vừa bỏng cháy, tựa như muốn kéo giật cô vào vực thẳm vô biên.
Tóm tắt bằng một câu: Rõ ràng tôi chỉ là nữ phụ thôi mà!
Thông điệp: Vận mệnh là một sự sắp đặt ngẫu nhiên nhằm thử thách tài năng của con người.
Cảm ơn bạn yuyuen, Huy Trần Gia đã đề cử ánh kim cho truyện nè \(≧▽≦)/