Nhiều năm sau, trong một đêm mưa hỗn loạn và lạnh lẽo, Triệu Vụ Linh lại chạm mặt Giang Dã. Mưa lớn khiến đường trơn trượt, hai xe bất ngờ va vào nhau. Người bạn đi cùng nhận ra vẻ mặt khác thường của …
Nhiều năm sau, trong một đêm mưa hỗn loạn và lạnh lẽo, Triệu Vụ Linh lại chạm mặt Giang Dã. Mưa lớn khiến đường trơn trượt, hai xe bất ngờ va vào nhau.
Người bạn đi cùng nhận ra vẻ mặt khác thường của cô, tò mò hỏi dồn. Triệu Vụ Linh nhíu mày, thất thần đáp: “Bạn trai cũ.”
Là cái kiểu từng bị cô lừa dối rồi đá bay hồi còn trẻ.
Triệu Vụ Linh xách váy bước xuống xe, nở nụ cười hơi chột dạ cố làm ra vẻ điềm nhiên chào hỏi: “Giang Dã, lâu rồi không gặp.”
Mưa rơi ào ào bắn tung nước lên nền đường. Trợ lý đứng che ô. Triệu Vụ Linh nhìn thấy Giang Dã trong bộ vest chỉnh tề, chiếc kính gọng vàng khiến anh toát ra khí chất văn nhã, trông vừa cao quý vừa xa cách. Anh cất giọng bình thản: “Cô Triệu, chuyện bồi thường cứ liên hệ với trợ lý tôi là được.”
…
Trợ lý của Giang Dã theo anh nhiều năm, nhưng chuyện khiến anh ta khó hiểu nhất chính là đêm mưa hôm đó…
Khi ấy Giang Dã đang nghỉ ngơi ở ghế sau, vừa chỉnh lại tay áo sơ mi vừa nói: “Thấy chiếc xe kia chưa?”
Trợ lý nắm tay lái, nhìn lên, lờ mờ thấy bóng người trong xe phía trước.
Giang Dã cũng nhìn thấy rõ, ánh mắt anh tối lại, chậm rãi ra lệnh.
Trợ lý thoáng sững sờ: “Cái gì ạ?”
Mưa quá lớn, anh ta sợ mình nghe nhầm chỉ thị.
Giang Dã thong thả chỉnh cổ tay áo, lặp lại: “Tôi nói, thấy xe đó chưa? Đâm vào.”
…
Một thợ săn xuất sắc trở lại ván cũ chỉ để hoàn toàn chiếm hữu đóa hồng ngày trước.