"Vừa nãy tôi thấy thi thể được đưa lên xe. Mà cũng vớ vẩn thật, ông chủ cao phải mét tám nhỉ? Bà chủ cũng phải 150 cân, mà sao chỉ khiêng ra một mảnh nhỏ xíu?"
"Tôi nghe người ta nói, cả nhà ông chủ không có ai toàn thây cả. Trên tường toàn thịt vụn, người báo án đã sợ đến mức nhập viện rồi."
"Gia đình này rất lương thiện mà, hung thủ quá tàn nhẫn rồi!"
...
Có lẽ tiếng bàn tán quá lớn, một người đàn ông trung niên mặc đồng phục cảnh sát bước ra, bực bội phất tay: "Tất cả giải tán đi, đừng nhìn nữa, hiện trường vụ án có gì hay mà xem?"
Mọi người lùi lại vài mét, nhưng số người rời đi lác đác, rõ ràng vẫn chưa hóng hớt đủ, nên không ai muốn đi.
Bạch Chỉ xuyên qua khe cửa, nhìn thấy những vệt máu loang lổ trên bức tường trắng bên trong, khẽ nhíu mày.
Sở Tuần nhìn tin nhắn trên điện thoại, nhỏ giọng nói với Bạch Chỉ: "Chúng ta đến muộn rồi, người đó quả thật đã bị cảm nhiễm, năm giờ sáng đã phát điên cắn chết cả nhà. Sáng nay có người phát hiện máu loãng chảy ra từ khe cửa, liền đi báo cảnh sát. Có muốn vào xem không? Bên trong có người của chúng ta."
"Không cần." Bạch Chỉ lặng lẽ mở bảng nhiệm vụ, nhiệm vụ thứ hai đã bị hệ thống hủy bỏ, cậu mở thông tin bệnh nhân thứ ba. Thay vì quan tâm đến người đã chết, không bằng quan tâm đến người còn có thể cứu được.
Sở Tuần tiếc nuối nói: "Nếu chúng ta đến tìm người này trước, có lẽ họ đã không chết."
Bạch Chỉ khuyên anh nghĩ thoáng hơn: "Trên đời này không có nếu như, chúng ta không thể nào trời chưa sáng đã chạy đến đây. Và dù có đến, cũng chưa chắc đã cứu được. Dù có cứu được họ, Lưu Minh có thể sẽ chết, hoặc sẽ mất kiểm soát mà gϊếŧ người."
Sở Tuần gật đầu, nói vậy thì đúng thật, nhưng người bình thường ai cũng sẽ than thở một chút nhỉ.
Bệnh nhân thứ ba nói mình mang thai, muốn tìm bác sĩ đến nhà đỡ đẻ. Bộ phận phân tích đã chuẩn bị sẵn tài liệu cá nhân, địa chỉ và thông tin liên lạc của hắn, gửi qua.
Bạch Chỉ đọc lướt: Triệu Mạnh Hải, nam, 53 tuổi, cao 1m72, nghề nghiệp kỹ sư xây dựng. Ảnh chụp trông già hơn tuổi thật một chút, tóc muối tiêu, hốc mắt trũng sâu, sắc mặt tím tái bệnh tật. Đặc biệt, phần bụng nhô to kỳ lạ, thật sự rất giống phụ nữ mang thai sắp sinh.
Theo lời đồng nghiệp của Triệu Mạnh Hải, trước đây lão nặng 170 cân, là một người hơi béo, và có các bệnh nền như cao huyết áp, mỡ máu, tiểu đường...
Vì sức khỏe, gần đây lão điên cuồng giảm cân, nửa tháng giảm được 80 cân, chỉ có cái bụng bia ngày càng lớn, trông rất đáng sợ.
Ba ngày trước, lão đột nhiên nghỉ việc, đồng nghiệp không còn nhìn thấy lão nữa.
Tổ điều tra còn tra được thêm thông tin: Triệu Mạnh Hải khi còn trẻ có một đứa con trai, vì lý do công việc, lão không thường xuyên về nhà, quan hệ với con rất tệ. Mười năm trước, trong một lần ngoài ý muốn, con trai đang học cấp ba của lão bị đuối nước chết. Vợ lão không chịu nổi cú sốc liền phát điên. Lão luôn muốn có một đứa con, trước đây thậm chí có ý định nhận nuôi một đứa, nhưng vì điều kiện không phù hợp, nhận nuôi thất bại.
Bạch Chỉ nhớ đến thông tin cầu cứu của đối phương. Triệu Mạnh Hải muốn bác sĩ đến nhà đỡ đẻ, lão thật sự sắp sinh con sao?
Lần đầu đỡ đẻ cho chú già, thật kí©h thí©ɧ!