Phù Minh Lộ lỡ làm bị thương đôi mắt, từ đó những thứ nàng nhìn thấy đã thay đổi hoàn toàn.
Ngoài phố có quỷ hồn, trong chùa ẩn yêu quái, đối tượng xem mắt bị di nương phá đám thì kè kè vong linh oán hận bên cạnh, ngay cả đi ăn tiệc cũng đυ.ng phải thây ma chết đuối.
Có quỷ! Để một cô nương mảnh mai yếu đuối như nàng đối mặt với mấy thứ này có hợp lý không hả?
Nàng cứ ngỡ mình sắp toi đời, sớm muộn gì cũng bị đám yêu ma quỷ quái này gϊếŧ chết, nào ngờ vừa quay đầu lại đã phát hiện cái tên Hách Yếm Đình đáng ghét kia có bát tự cực kỳ quái lạ, ma quỷ thần thánh đều không dám lại gần!
Không lâu sau thây ma chết đuối kia dính dáng đến một vụ án lớn, trong yến tiệc cung đình lại lòi ra ma sơ sinh lai lịch không rõ ràng, Hách Yếm Đình ra tay cứu giúp.
Phù Minh Lộ sán lại gần, thèm nhỏ dãi cái thể chất đặc biệt này, đồng thời còn phát hiện: “Chàng thơm quá đi.”
Hách Yếm Đình câm nín.
Phù Minh Lộ không nói dối, người này càng lúc càng thơm, hình như chỉ có mình nàng ngửi thấy được.
Bên ngoài đồn đại hai người qua lại thân mật, nàng bèn thu dọn hành lý chuẩn bị gả đi.
Hách Yếm Đình lại chẳng định cưới: “Ai nói ta muốn thành thân với nàng?”
Phù Minh Lộ phồng má trợn mắt: “Chàng dám bỏ vợ bỏ con à!”
Để giữ mạng, nàng có thừa sức lực và thủ đoạn nhé!
Hách Yếm Đình cụp mắt nhìn vòng eo thon nhỏ của nàng: “Con ở đâu ra?”
Phù Minh Lộ hùng hồn: “Nam nữ thụ thụ bất thân, ôm một cái là có thai rồi, chuyện thường thức ấy mà cũng không biết hả!”
Trong nhận thức của Hách Yếm Đình vốn không có chuyện quỷ thần, mãi cho đến khi bị Phù Minh Lộ bám lấy.
Sau đó ký ức dần khôi phục,y chính là Quỷ Vương chuyển thế, sinh ra đã có thể hiệu lệnh trăm quỷ.
Cô nương nhỏ bé cứ ôm chặt lấy y, coi y như cọng rơm cứu mạng có thiên phú dị bẩm.
Nhát gan như thế, nếu phát hiện ra thân phận thật của y thì sẽ ra sao?
Về sau sóng gió qua đi, trời quang mây tạnh, Phù Minh Lộ cảm thấy mình lại ngon nghẻ rồi.
Nàng bảo: “Dưa hái xanh không ngọt, hay là hôn sự cứ thế bỏ đi thôi.”
Hách Yếm Đình không giấu giếm thân phận nữa, y muốn cho nàng biết thế nào là mời thần thì dễ mà tiễn thần thì khó: “Muộn rồi.”
Hôn kỳ vẫn như cũ, cưới hỏi đàng hoàng.
Đóng cửa lại, miếng dưa này đã dâng đến tận miệng rồi, nàng không ăn cũng phải ăn.
Hách Yếm Đình hỏi: “Mùi vị thế nào?”
Nàng đáp: “Hơi bị nghẹn.”
Y lại hỏi: “Sức lực và thủ đoạn của nàng đâu cả rồi?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm của nàng hơi ửng hồng: “Thực ra thϊếp cũng có kiếp trước, thϊếp từng ăn thịt quỷ.”
Thảo nào nàng cứ bảo y thơm thật là thơm.
***
Góc nhìn nhân vật chính: Phù Minh Lộ, Hách Yếm Đình.
Tóm tắt một câu: Sau khi gặp ma thì nàng tung chiêu lợi hại.